I. Điều kiện an toàn phòng X quang
Nghiên cứu đánh giá điều kiện an toàn phòng X-quang tại các cơ sở y tế trên địa bàn tỉnh Quảng Ngãi năm 2016. Kết quả cho thấy chỉ 38,7% phòng X-quang đạt chuẩn an toàn, trong đó chỉ 3,2% cơ sở tư nhân đáp ứng yêu cầu. Các vấn đề chính bao gồm thiết bị lạc hậu, lỗi kỹ thuật dẫn đến rò rỉ tia X, và thiếu trang bị bảo hộ cá nhân. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng 85,9% nhân viên không sử dụng thiết bị bảo hộ thường xuyên, làm tăng nguy cơ phơi nhiễm bức xạ. Điều này cho thấy sự cần thiết phải cải thiện cơ sở hạ tầng và tuân thủ các quy định an toàn bức xạ.
1.1. Thiết bị và cơ sở hạ tầng
Các phòng X-quang tại Quảng Ngãi năm 2016 chủ yếu sử dụng thiết bị cũ, không đáp ứng tiêu chuẩn hiện đại. Nghiên cứu ghi nhận 42,5% phòng X-quang tư nhân có tình trạng rò rỉ tia X vượt mức cho phép. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe nhân viên mà còn gây rủi ro cho bệnh nhân. Việc thiếu đầu tư vào cơ sở hạ tầng và thiết bị là nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này.
1.2. Tuân thủ quy định an toàn
Chỉ 83,3% cơ sở y tế thực hiện theo dõi liều kế cá nhân và lập hồ sơ sức khỏe định kỳ cho nhân viên. Điều này cho thấy sự thiếu nghiêm túc trong việc tuân thủ các quy định về an toàn phòng X-quang. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng việc thiếu đào tạo và huấn luyện định kỳ là yếu tố quan trọng dẫn đến sự thiếu hiểu biết và tuân thủ của nhân viên.
II. Kiến thức phòng bệnh nhiễm xạ
Nghiên cứu đánh giá kiến thức phòng bệnh nhiễm xạ của nhân viên y tế tại Quảng Ngãi năm 2016. Kết quả cho thấy 78,6% nhân viên có kiến thức không đạt chuẩn, chỉ 50% biết liều giới hạn an toàn bức xạ. Điều này phản ánh sự thiếu hiểu biết về tác hại của tia X và các biện pháp phòng ngừa. Nghiên cứu cũng chỉ ra mối liên quan giữa kiến thức và các yếu tố như tuổi tác, trình độ chuyên môn, và việc tham gia đào tạo an toàn bức xạ.
2.1. Hiểu biết về tác hại của tia X
Nhân viên y tế tại Quảng Ngãi năm 2016 thiếu hiểu biết về tác hại của tia X đối với sức khỏe. Chỉ 50% nhân viên biết liều giới hạn an toàn bức xạ, và 78,6% có kiến thức không đạt chuẩn. Điều này cho thấy sự cần thiết phải tăng cường đào tạo và nâng cao nhận thức về bệnh nhiễm xạ và các biện pháp phòng ngừa.
2.2. Yếu tố ảnh hưởng đến kiến thức
Nghiên cứu chỉ ra mối liên quan giữa kiến thức và các yếu tố như tuổi tác (OR=4,2), trình độ chuyên môn (OR=11,5), và việc tham gia đào tạo an toàn bức xạ (OR=7,93). Điều này cho thấy việc đào tạo và nâng cao trình độ chuyên môn là yếu tố quan trọng giúp cải thiện kiến thức của nhân viên về phòng bệnh nhiễm xạ.
III. Thực hành phòng bệnh nhiễm xạ
Nghiên cứu đánh giá thực hành phòng bệnh nhiễm xạ của nhân viên y tế tại Quảng Ngãi năm 2016. Kết quả cho thấy 70,3% nhân viên có thực hành không đạt chuẩn, trong đó 85,9% không sử dụng thiết bị bảo hộ thường xuyên. Nghiên cứu cũng chỉ ra mối liên quan giữa thực hành và các yếu tố như trình độ chuyên môn, khu vực công tác, và việc tham gia huấn luyện định kỳ.
3.1. Sử dụng thiết bị bảo hộ
Chỉ 14,1% nhân viên y tế tại Quảng Ngãi năm 2016 sử dụng thiết bị bảo hộ thường xuyên. Điều này làm tăng nguy cơ phơi nhiễm bức xạ và ảnh hưởng đến sức khỏe. Nghiên cứu chỉ ra rằng việc thiếu đào tạo và nhắc nhở từ cán bộ an toàn là nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này.
3.2. Yếu tố ảnh hưởng đến thực hành
Nghiên cứu chỉ ra mối liên quan giữa thực hành và các yếu tố như trình độ chuyên môn (OR=3,05), khu vực công tác (OR=12,0), và việc tham gia huấn luyện định kỳ (OR=14,09). Điều này cho thấy việc tăng cường đào tạo và huấn luyện là yếu tố quan trọng giúp cải thiện thực hành của nhân viên về phòng bệnh nhiễm xạ.