Luận văn: Giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự tại Kim Thành

Trường đại học

Học Viện Khoa Học Xã Hội

Người đăng

Ẩn danh

Thể loại

Luận văn

2021

85
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Tóm tắt

I. Vai trò quyết định của chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự

Trong toàn bộ quá trình tố tụng, giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự đóng một vai trò nền tảng, có ý nghĩa quyết định đến chất lượng và kết quả của phiên tòa. Đây không chỉ là một khâu thủ tục mà còn là hoạt động mang tính quyền lực nhà nước, do Tòa án nhân dân thực hiện nhằm đảm bảo mọi điều kiện cần thiết cho việc xét xử được khách quan, đúng người, đúng tội và đúng pháp luật. Theo các chuyên gia, chuẩn bị xét xử là "hoạt động đầu tiên khi hồ sơ được chuyển từ giai đoạn điều tra, truy tố sang Tòa án", là cơ sở để Hội đồng xét xử đưa ra những phán quyết công bằng. Giai đoạn này bắt đầu từ khi Tòa án thụ lý vụ án sau khi nhận hồ sơ và cáo trạng từ Viện kiểm sát nhân dân, và kết thúc khi Thẩm phán chủ tọa phiên tòa ra một trong các quyết định tố tụng quan trọng. Một sự chuẩn bị kỹ lưỡng, toàn diện sẽ giúp Thẩm phán và Hội thẩm nhân dân nắm vững nội dung vụ án, lường trước các tình huống pháp lý phức tạp, từ đó điều hành phiên tòa một cách hiệu quả, đảm bảo quyền của bị cáo, người bị hại và các bên liên quan. Ngược lại, sự chuẩn bị hời hợt có thể dẫn đến những sai lầm nghiêm trọng như oan sai hoặc bỏ lọt tội phạm, làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào công lý.

1.1. Khái niệm và vị trí trong tố tụng hình sự Việt Nam

Chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự là một chế định pháp luật được quy định trong Bộ luật tố tụng hình sự 2015. Đây là một phần của giai đoạn xét xử sơ thẩm, bao gồm một chuỗi các hoạt động tố tụng phức tạp do Thẩm phán được phân công chủ trì thực hiện. Các hoạt động này bao gồm thụ lý vụ án, nghiên cứu hồ sơ vụ án, giải quyết các yêu cầu, khiếu nại, và ra các quyết định tố tụng cần thiết. Theo TS. Lê Tiến Châu, đây là "một hệ thống các hoạt động tố tụng phức tạp, phối hợp với nhau cùng hướng về mục đích chung là đảm bảo hiệu quả xét xử sơ thẩm vụ án hình sự". Vị trí của giai đoạn này là mắt xích chuyển tiếp quan trọng, kết nối giai đoạn truy tố và giai đoạn xét xử tại phiên tòa, có nhiệm vụ rà soát, kiểm tra và hoàn thiện hồ sơ vụ án trước khi đưa ra phán quyết cuối cùng.

1.2. Ý nghĩa then chốt đối với một bản án công bằng khách quan

Ý nghĩa của việc chuẩn bị xét xử sơ thẩm là vô cùng to lớn. Thứ nhất, nó đảm bảo việc xét xử được tiến hành nhanh chóng, kịp thời, đúng pháp luật, bảo vệ quyền con người, quyền công dân. Việc nghiên cứu kỹ lưỡng hồ sơ giúp Thẩm phánHội đồng xét xử nhận diện các vấn đề cần làm rõ, các mâu thuẫn cần giải quyết, từ đó định hướng kế hoạch xét hỏi tại phiên tòa. Thứ hai, giai đoạn này giúp phát hiện và khắc phục kịp thời những thiếu sót trong hoạt động điều tra, truy tố, chẳng hạn như thiếu chứng cứ và chứng minh hoặc vi phạm thủ tục tố tụng. Việc ra các quyết định như trả hồ sơ để điều tra bổ sung hay tạm đình chỉ vụ án thể hiện vai trò kiểm soát của Tòa án, góp phần củng cố pháp chế xã hội chủ nghĩa và đảm bảo mọi phán quyết của Tòa án đều dựa trên cơ sở pháp lý vững chắc.

II. Những thách thức trong thực tiễn chuẩn bị xét xử sơ thẩm

Mặc dù có vai trò quan trọng, thực tiễn thi hành các quy định về giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm vẫn còn tồn tại nhiều khó khăn và vướng mắc. Các báo cáo tổng kết của ngành Tòa án, cũng như nghiên cứu thực tiễn tại huyện Kim Thành, tỉnh Hải Dương giai đoạn 2016-2020, đã chỉ ra nhiều vấn đề cần khắc phục. Một trong những nguyên nhân chính dẫn đến các bản án bị hủy, sửa là do người tiến hành tố tụng còn yếu về chuyên môn nghiệp vụ và chủ quan trong hoạt động chuẩn bị xét xử. Các thách thức này không chỉ đến từ sự phức tạp của các vụ án mà còn xuất phát từ những bất cập trong quy định pháp luật và sự phối hợp giữa các cơ quan tiến hành tố tụng. Việc nhận diện và giải quyết triệt để các vướng mắc này là yêu cầu cấp thiết để nâng cao chất lượng xét xử, tránh oan sai và bỏ lọt tội phạm. Các vấn đề nổi cộm bao gồm việc xác định thời hạn chuẩn bị xét xử, mâu thuẫn trong việc trả hồ sơ, và hạn chế trong kỹ năng đánh giá chứng cứ.

2.1. Vấn đề thời hạn chuẩn bị xét xử và áp dụng pháp luật

Quy định về thời hạn chuẩn bị xét xử trong Bộ luật tố tụng hình sự 2015 dù đã cụ thể hơn nhưng thực tế áp dụng vẫn phát sinh nhiều cách hiểu khác nhau, dẫn đến tình trạng vụ án bị quá hạn luật định. Một số quan điểm cho rằng thời hạn bắt đầu từ ngày Tòa án thụ lý, trong khi quan điểm khác lại tính từ ngày Chánh án phân công Thẩm phán. Đối với các vụ án phức tạp có nhiều tội danh với các khung thời hạn khác nhau, luật chưa có hướng dẫn rõ ràng. Đặc biệt, quy định Tòa án phải mở phiên tòa trong 15 ngày sau khi có quyết định đưa vụ án ra xét xử là quá ngắn đối với các vụ án có nhiều bị cáo, nhiều người tham gia tố tụng, gây khó khăn cho việc triệu tập người tham gia tố tụngtống đạt văn bản tố tụng.

2.2. Bất cập khi trả hồ sơ để điều tra bổ sung giữa các cơ quan

Quyết định trả hồ sơ để điều tra bổ sung là một công cụ pháp lý quan trọng của Tòa án. Tuy nhiên, trên thực tế, việc này thường xuyên gặp phải sự không đồng thuận từ phía Viện kiểm sát nhân dân. Có những trường hợp, Tòa án trả hồ sơ với lý do chính đáng như thiếu chứng cứ hoặc vi phạm thủ tục tố tụng nghiêm trọng, nhưng Viện kiểm sát vẫn giữ nguyên quan điểm và chuyển lại hồ sơ. Luận văn của Đinh Quốc Cường chỉ ra, tình trạng này một phần do việc trả hồ sơ ảnh hưởng đến chỉ tiêu công tác của ngành Kiểm sát. Sự thiếu phối hợp này không chỉ kéo dài thời gian giải quyết vụ án, ảnh hưởng đến quyền lợi của bị cáo, mà còn có thể làm sai lệch bản chất vụ án nếu các vấn đề pháp lý không được làm rõ triệt để.

2.3. Hạn chế trong hoạt động nghiên cứu đánh giá chứng cứ

Hoạt động cốt lõi của giai đoạn này là nghiên cứu hồ sơ vụ án để đánh giá các chứng cứ và chứng minh. Tuy nhiên, thực tiễn cho thấy một số Thẩm phán còn thiếu sót trong kỹ năng này, nghiên cứu hời hợt, không phát hiện được mâu thuẫn hoặc bỏ sót các tài liệu quan trọng. Vai trò của Hội thẩm nhân dân trong việc nghiên cứu hồ sơ còn mang tính hình thức, chủ yếu do các hội thẩm không có chuyên môn pháp lý sâu, dẫn đến việc nghị án thiếu sự tranh luận đa chiều. Ngoài ra, việc Tòa án có được tự mình thu thập, xác minh chứng cứ hay không vẫn là một vấn đề gây tranh cãi. Trong nhiều trường hợp, việc này là cần thiết để tìm ra sự thật khách quan, nhưng pháp luật hiện hành chưa có quy định cụ thể, rõ ràng.

III. Quy trình chuẩn bị xét xử sơ thẩm theo BLTTHS 2015

Để đảm bảo tính thống nhất và chặt chẽ, Bộ luật tố tụng hình sự 2015 (BLTTHS 2015) đã quy định một quy trình chi tiết cho giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm. Quy trình này xác định rõ trách nhiệm, thẩm quyền của Tòa án nhân dân và các chủ thể liên quan, từ khâu tiếp nhận hồ sơ đến khi ra các quyết định tố tụng cuối cùng của giai đoạn này. Việc tuân thủ nghiêm ngặt quy trình không chỉ là yêu cầu pháp lý bắt buộc mà còn là yếu tố đảm bảo cho một phiên tòa được diễn ra công bằng, minh bạch. BLTTHS 2015 đã có những điều chỉnh, bổ sung quan trọng so với các bộ luật trước đây nhằm đáp ứng yêu cầu cải cách tư pháp, đề cao nguyên tắc tranh tụng và bảo vệ tốt hơn quyền con người. Trọng tâm của quy trình này là các hoạt động của Thẩm phán chủ tọa phiên tòa, người chịu trách nhiệm chính trong việc nghiên cứu, phân tích và đưa ra các định hướng xử lý ban đầu đối với vụ án.

3.1. Thụ lý vụ án và phân công Thẩm phán chủ tọa phiên tòa

Theo Điều 276 BLTTHS 2015, quy trình chuẩn bị xét xử bắt đầu ngay khi Tòa án nhân dân nhận được hồ sơ vụ án và bản cáo trạng từ Viện kiểm sát nhân dân. Tòa án phải kiểm tra hồ sơ và thụ lý vụ án. Trong thời hạn 03 ngày kể từ ngày thụ lý, Chánh án Tòa án phải phân công một Thẩm phán chủ tọa phiên tòa để giải quyết vụ án. Đây là bước khởi đầu quan trọng, đánh dấu sự chuyển giao trách nhiệm giải quyết vụ án từ cơ quan truy tố sang cơ quan xét xử. Việc phân công Thẩm phán kịp thời và hợp lý là tiền đề để các hoạt động tố tụng tiếp theo được triển khai đúng thời hạn chuẩn bị xét xử.

3.2. Các quyết định tố tụng quan trọng của Tòa án

Trong thời hạn chuẩn bị xét xử, sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng hồ sơ, Thẩm phán chủ tọa phiên tòa phải ra một trong các quyết định sau: Quyết định đưa vụ án ra xét xử (nếu đủ căn cứ); Quyết định trả hồ sơ để điều tra bổ sung (khi thiếu chứng cứ hoặc có vi phạm tố tụng); Quyết định tạm đình chỉ vụ án (khi có các căn cứ như bị cáo bỏ trốn hoặc mắc bệnh hiểm nghèo); hoặc Quyết định đình chỉ vụ án (khi có căn cứ miễn trách nhiệm hình sự hoặc Viện kiểm sát rút truy tố). Mỗi quyết định này đều phải dựa trên những căn cứ pháp lý chặt chẽ được quy định tại các Điều 277, 280, 281 và 282 của BLTTHS 2015.

3.3. Thẩm quyền áp dụng thay đổi hủy bỏ biện pháp ngăn chặn

Sau khi thụ lý vụ án, Tòa án có đầy đủ thẩm quyền xét xử và quyết định việc áp dụng, thay đổi hoặc hủy bỏ các biện pháp ngăn chặn, biện pháp cưỡng chế đối với bị cáo. Theo Điều 278 BLTTHS 2015, Thẩm phán chủ tọa phiên tòa có quyền ra các quyết định này để đảm bảo sự có mặt của bị cáo tại phiên tòa và ngăn chặn họ tiếp tục phạm tội hoặc cản trở hoạt động tố tụng. Thời hạn tạm giam để chuẩn bị xét xử không được quá thời hạn chuẩn bị xét xử theo quy định. Việc thực hiện thẩm quyền này đòi hỏi sự cẩn trọng, cân nhắc kỹ lưỡng để vừa đảm bảo yêu cầu của tố tụng, vừa tôn trọng quyền tự do của công dân.

IV. Tối ưu vai trò các chủ thể trong chuẩn bị xét xử sơ thẩm

Hiệu quả của giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm không chỉ phụ thuộc vào các quy định pháp luật mà còn phụ thuộc rất lớn vào việc thực hiện vai trò, trách nhiệm của các chủ thể tham gia tố tụng. Mỗi chủ thể, từ Hội đồng xét xử, Kiểm sát viên đến luật sư bào chữa, đều có vị trí và chức năng riêng, góp phần tạo nên một bức tranh toàn diện về vụ án, hướng tới mục tiêu tìm ra sự thật khách quan. Để quá trình này đạt hiệu quả cao nhất, cần phải tối ưu hóa vai trò của từng chủ thể, đảm bảo họ thực hiện đầy đủ quyền và nghĩa vụ của mình một cách độc lập, khách quan và có trách nhiệm. Sự phối hợp nhịp nhàng nhưng cũng phải có sự kiểm soát, đối trọng lẫn nhau giữa các cơ quan tiến hành tố tụng là nền tảng để đảm bảo tính dân chủ và pháp quyền trong hoạt động tư pháp. Năng lực chuyên môn và đạo đức nghề nghiệp của từng cá nhân tiến hành tố tụng là yếu tố quyết định đến chất lượng của toàn bộ giai đoạn.

4.1. Nhiệm vụ cốt lõi của Thẩm phán và Hội đồng xét xử

Thẩm phán được phân công chủ tọa phiên tòa là chủ thể trung tâm, giữ vai trò chủ đạo trong giai đoạn này. Nhiệm vụ cốt lõi của Thẩm phánnghiên cứu hồ sơ vụ án một cách toàn diện, khách quan, không bị chi phối bởi kết luận điều tra hay cáo trạng. Thẩm phán phải chịu trách nhiệm về các quyết định tố tụng của mình. Bên cạnh đó, các thành viên Hội đồng xét xử, bao gồm cả Hội thẩm nhân dân, cũng có trách nhiệm nghiên cứu hồ sơ để có quan điểm độc lập khi tham gia xét xử và nghị án. Thực tế đòi hỏi phải nâng cao vai trò thực chất của Hội thẩm nhân dân, thay vì chỉ mang tính hình thức như hiện nay, thông qua bồi dưỡng kiến thức pháp luật và tạo điều kiện để họ tham gia sâu hơn vào quá trình nghiên cứu.

4.2. Chức năng của Viện kiểm sát nhân dân trong giai đoạn này

Trong giai đoạn chuẩn bị xét xử, Viện kiểm sát nhân dân tiếp tục thực hiện hai chức năng chính: thực hành quyền công tố và kiểm sát hoạt động tư pháp. Kiểm sát viên được phân công không chỉ bảo vệ bản cáo trạng đã truy tố mà còn phải tiếp tục nghiên cứu hồ sơ vụ án để kiểm sát việc tuân theo pháp luật của Tòa án. Khi Tòa án ra quyết định trả hồ sơ để điều tra bổ sung, Viện kiểm sát có trách nhiệm xem xét các yêu cầu của Tòa án một cách nghiêm túc để khắc phục các thiếu sót. Sự chủ động, trách nhiệm và tinh thần hợp tác của Viện kiểm sát là yếu tố quan trọng giúp giải quyết các vướng mắc, đảm bảo vụ án được đưa ra xét xử với đầy đủ chứng cứ và đúng quy định pháp luật.

4.3. Hoạt động của luật sư bào chữa và người tham gia tố tụng

Quyền của luật sư bào chữa và những người tham gia tố tụng khác như bị cáo, người bị hại phải được đảm bảo tuyệt đối trong giai đoạn chuẩn bị xét xử. Luật sư có quyền đọc, ghi chép, sao chụp tài liệu trong hồ sơ vụ án để chuẩn bị cho việc bào chữa. Đây là giai đoạn quan trọng để luật sư thu thập thêm chứng cứ, đưa ra các yêu cầu, đề nghị với Tòa án nhằm bảo vệ tốt nhất quyền và lợi ích hợp pháp cho thân chủ của mình. Việc tạo điều kiện thuận lợi cho luật sư và các bên liên quan tiếp cận hồ sơ và thực hiện các quyền tố tụng của họ không chỉ đảm bảo nguyên tắc tranh tụng mà còn giúp Hội đồng xét xử có cái nhìn đa chiều, toàn diện hơn về vụ án, từ đó đưa ra phán quyết chính xác.

V. Bài học từ thực tiễn chuẩn bị xét xử sơ thẩm hình sự

Việc nghiên cứu thực tiễn tại một địa bàn cụ thể như huyện Kim Thành, tỉnh Hải Dương đã cung cấp những bài học kinh nghiệm quý báu về hoạt động chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự. Các số liệu thống kê và phân tích tình hình áp dụng pháp luật tại đây cho thấy bức tranh vừa có những điểm sáng, vừa tồn tại những hạn chế cố hữu. Luận văn của Đinh Quốc Cường (2021) đã chỉ ra rằng, mặc dù số vụ án quá hạn có xu hướng giảm, cho thấy sự nỗ lực của đội ngũ Thẩm phán, nhưng các vấn đề liên quan đến chất lượng nghiên cứu hồ sơ vụ án và sự phối hợp giữa Tòa án nhân dânViện kiểm sát nhân dân vẫn còn là những điểm nghẽn. Những bài học này không chỉ có giá trị đối với riêng địa bàn nghiên cứu mà còn mang tính phổ quát, gợi mở những giải pháp cần thiết để hoàn thiện pháp luật và nâng cao hiệu quả hoạt động xét xử trên cả nước, đặc biệt là ở cấp huyện, nơi trực tiếp giải quyết phần lớn các vụ án hình sự.

5.1. Phân tích số liệu vụ án quá hạn và trả hồ sơ điều tra

Theo số liệu thống kê tại Tòa án nhân dân huyện Kim Thành từ 2016-2020, số vụ án hình sự quá thời hạn chuẩn bị xét xử đã giảm đáng kể, từ 11 vụ (2016) xuống còn 3 vụ (2020). Điều này thể hiện sự cải thiện trong công tác giải quyết án. Tuy nhiên, tỷ lệ các vụ án phải trả hồ sơ để điều tra bổ sung vẫn còn tồn tại và đáng chú ý là có nhiều trường hợp Viện kiểm sát không chấp nhận yêu cầu trả hồ sơ của Tòa án. Cụ thể, năm 2020, có 8 vụ Tòa án trả hồ sơ được chấp nhận nhưng có đến 6 vụ không được chấp nhận. Những con số này cho thấy chất lượng công tác điều tra, truy tố vẫn còn hạn chế và sự phối hợp giữa hai cơ quan chưa thực sự hiệu quả.

5.2. Nguyên nhân chủ quan và khách quan dẫn đến vi phạm

Các sai sót trong giai đoạn chuẩn bị xét xử xuất phát từ cả nguyên nhân chủ quan và khách quan. Về mặt chủ quan, một bộ phận Thẩm phán còn hạn chế về năng lực, kinh nghiệm, chưa đầu tư thời gian đúng mức cho việc nghiên cứu hồ sơ vụ án, dẫn đến việc ra quyết định trả hồ sơ không đủ căn cứ. Về mặt khách quan, Bộ luật tố tụng hình sự 2015 vẫn còn một số quy định chưa rõ ràng, gây ra các cách hiểu khác nhau (ví dụ về cách tính thời hạn). Bên cạnh đó, áp lực về chỉ tiêu công tác trong ngành Kiểm sát đôi khi tạo ra tâm lý ngại nhận lại hồ sơ điều tra bổ sung. Sự quá tải công việc cũng là một yếu tố ảnh hưởng đến chất lượng chuẩn bị xét xử của các cơ quan tiến hành tố tụng.

5.3. Đề xuất giải pháp nâng cao hiệu quả xét xử từ thực tiễn

Từ thực tiễn, các giải pháp được đề xuất tập trung vào việc nâng cao chất lượng nguồn nhân lực và hoàn thiện cơ chế phối hợp. Cần tăng cường công tác đào tạo, bồi dưỡng chuyên môn nghiệp vụ, đặc biệt là kỹ năng nghiên cứu, đánh giá chứng cứ cho Thẩm phán và Hội thẩm nhân dân. Đồng thời, cần xây dựng quy chế phối hợp liên ngành chặt chẽ hơn giữa Tòa án nhân dân, Viện kiểm sát nhân dân và Cơ quan điều tra, trong đó quy định rõ trách nhiệm của mỗi bên trong việc giải quyết các bất đồng, đặc biệt là trong vấn đề trả hồ sơ để điều tra bổ sung. Việc tổ chức các cuộc họp liên ngành định kỳ để trao đổi, tháo gỡ vướng mắc trong các vụ án cụ thể cũng là một giải pháp hiệu quả cần được nhân rộng.

VI. Kiến nghị hoàn thiện quy định về chuẩn bị xét xử sơ thẩm

Để nâng cao chất lượng và hiệu quả của giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm, đáp ứng yêu cầu cải cách tư pháp, việc hoàn thiện hệ thống pháp luật là yêu cầu cấp thiết. Những vướng mắc từ thực tiễn cho thấy Bộ luật tố tụng hình sự 2015 dù có nhiều tiến bộ nhưng vẫn cần được tiếp tục sửa đổi, bổ sung. Các kiến nghị không chỉ tập trung vào việc sửa đổi các điều luật cụ thể mà còn hướng tới việc xây dựng một cơ chế vận hành tư pháp đồng bộ, trong đó đề cao vai trò trung tâm của Tòa án, đảm bảo nguyên tắc độc lập xét xử và tăng cường cơ chế kiểm soát quyền lực giữa các cơ quan tiến hành tố tụng. Việc hoàn thiện các quy định này sẽ tạo ra một hành lang pháp lý vững chắc, giúp Thẩm phán và các chủ thể khác thực hiện tốt hơn nhiệm vụ của mình, góp phần bảo vệ công lý, quyền con người và củng cố niềm tin của xã hội vào hoạt động tư pháp.

6.1. Sửa đổi bổ sung Bộ luật tố tụng hình sự 2015

Cần có những hướng dẫn hoặc sửa đổi cụ thể trong Bộ luật tố tụng hình sự 2015 để làm rõ các vấn đề còn vướng mắc. Cụ thể: quy định rõ ràng cách xác định thời hạn chuẩn bị xét xử đối với vụ án có nhiều tội danh khác nhau; xem xét kéo dài thời hạn mở phiên tòa sau khi có quyết định đưa vụ án ra xét xử đối với các vụ án phức tạp. Quan trọng hơn, cần nghiên cứu bổ sung quy định cho phép Tòa án trong một số trường hợp đặc biệt được tiến hành một số hoạt động xác minh, thu thập chứng cứ để làm sáng tỏ tình tiết vụ án khi Viện kiểm sát không thực hiện hoặc thực hiện không đầy đủ yêu cầu điều tra bổ sung, nhằm đảm bảo Tòa án có thể tìm ra sự thật khách quan của vụ án.

6.2. Nâng cao năng lực Thẩm phán và các chủ thể tố tụng

Con người là yếu tố quyết định. Cần tiếp tục đổi mới công tác đào tạo, tuyển chọn, bổ nhiệm Thẩm phán, đảm bảo đội ngũ này không chỉ vững về chuyên môn mà còn có bản lĩnh chính trị, đạo đức nghề nghiệp và kỹ năng xét xử. Cần có các chương trình bồi dưỡng chuyên sâu về kỹ năng nghiên cứu hồ sơ vụ án, đánh giá, sử dụng chứng cứ. Đối với Hội thẩm nhân dân, cần thay đổi cơ chế bầu chọn và có chế độ bồi dưỡng, tập huấn phù hợp để họ có thể thực hiện vai trò của mình một cách thực chất, không chỉ là "ngồi cho đủ thành phần Hội đồng xét xử".

6.3. Tăng cường cơ chế phối hợp giữa Tòa án và Viện kiểm sát

Để giải quyết dứt điểm tình trạng bất đồng trong việc trả hồ sơ để điều tra bổ sung, cần xây dựng một cơ chế phối hợp và giải quyết tranh chấp hiệu quả hơn giữa Tòa án nhân dânViện kiểm sát nhân dân. Có thể thành lập các hội đồng liên ngành cấp trên để xem xét, cho ý kiến đối với những trường hợp hai cơ quan ở cấp huyện có quan điểm trái ngược nhau. Việc quy định rõ trách nhiệm của Viện kiểm sát trong việc phải thực hiện các yêu cầu điều tra bổ sung có căn cứ của Tòa án cũng là một giải pháp cần được cân nhắc. Mục tiêu cuối cùng là đảm bảo sự phối hợp vì trách nhiệm chung đối với việc giải quyết vụ án một cách đúng đắn, khách quan.

04/10/2025
Luận văn giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự lý luận và thực tiễn tại địa bàn huyện kimthành tỉnh hải dương

Bạn đang xem trước tài liệu:

Luận văn giai đoạn chuẩn bị xét xử sơ thẩm vụ án hình sự lý luận và thực tiễn tại địa bàn huyện kimthành tỉnh hải dương