Trường đại học
Trường Đại Học Cần ThơChuyên ngành
Tài Chính – Ngân HàngNgười đăng
Ẩn danhThể loại
Luận Án Tiến Sĩ2022
Phí lưu trữ
30.000 VNĐMục lục chi tiết
Tóm tắt
Ở các nước đang phát triển, sản xuất nông nghiệp, đặc biệt là sản xuất lúa, đóng vai trò quan trọng đối với phúc lợi người dân và tăng trưởng kinh tế. Lúa gạo là lương thực thiết yếu của một nửa dân số thế giới, với Châu Á là khu vực sản xuất và tiêu thụ chính. Tại Việt Nam, sản xuất lúa đóng góp đáng kể vào GDP và giá trị xuất khẩu, đồng thời đảm bảo an ninh lương thực quốc gia. Tuy nhiên, để đáp ứng yêu cầu ngày càng cao về chất lượng, nông hộ cần cải tiến giống, sử dụng phân bón, nông dược và kỹ thuật bảo quản phù hợp. Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) là vùng sản xuất lúa trọng điểm của Việt Nam, đóng góp lớn vào sản lượng và xuất khẩu gạo. Mặc dù có điều kiện tự nhiên thuận lợi, nông hộ ở đây vẫn đối mặt với nhiều thách thức do quy mô sản xuất nhỏ, bị động trong khâu tiêu thụ và liên kết yếu với các nhà khoa học, nhà quản lý và doanh nghiệp. Điều này dẫn đến tình trạng thu nhập thấp và bấp bênh, đặc biệt trong bối cảnh biến đổi khí hậu.
Sản xuất lúa gạo không chỉ đảm bảo an ninh lương thực mà còn đóng góp vào GDP và giá trị xuất khẩu của Việt Nam. Yêu cầu về chất lượng và tiêu chuẩn hạt ngày càng cao, đặc biệt ở thị trường các nước phát triển. Nông hộ cần liên tục cải tiến để đáp ứng nhu cầu của người tiêu dùng. Theo FAO (2015), trên 75% dân số Việt Nam phụ thuộc vào sản xuất nông nghiệp và 100% sử dụng gạo làm lương thực chính.
ĐBSCL là vùng sản xuất lúa trọng điểm, đóng góp trên 50% tổng sản lượng lúa và khoảng 90% lượng gạo xuất khẩu của Việt Nam. Điều kiện tự nhiên thuận lợi giúp tăng năng suất và sản lượng lúa. Tuy nhiên, nông hộ còn gặp nhiều khó khăn do quy mô sản xuất nhỏ và bị động trong khâu tiêu thụ.
Nông hộ trồng lúa ở ĐBSCL đối mặt với nhiều thách thức, bao gồm quy mô sản xuất nhỏ, bị động trong khâu tiêu thụ và liên kết yếu với các bên liên quan. Tình trạng "được mùa mất giá" thường xuyên xảy ra, ảnh hưởng đến thu nhập của nông hộ. Thu nhập thấp gây khó khăn trong việc tiếp cận nguồn vốn cho sản xuất, do nông hộ bị xem là đối tượng rủi ro. Thiếu vốn khiến nông hộ không thể mua các yếu tố đầu vào tối ưu, ứng dụng kỹ thuật mới và khai thác hết tiềm năng sản xuất. Vốn là yếu tố quan trọng, nhưng phần lớn nông hộ khó tiếp cận được tín dụng chính thức. Thông tin bất đối xứng làm tăng chi phí giao dịch, chỉ khuyến khích người vay có rủi ro cao và loại người vay ít rủi ro ra khỏi thị trường.
Thiếu vốn khiến nông hộ không thể mua các yếu tố đầu vào tối ưu, ứng dụng kỹ thuật mới và khai thác hết tiềm năng sản xuất. Vốn là yếu tố quan trọng xuyên suốt quá trình sản xuất lúa, từ khâu mua yếu tố đầu vào đến khâu thu hoạch và bảo quản. Theo nghiên cứu, nông hộ không thể ứng dụng kỹ thuật mới trong sản xuất, thu hoạch và bảo quản để đảm bảo chất lượng hạt lúa nếu thiếu vốn.
Phần lớn nông hộ khó tiếp cận được tín dụng chính thức do thông tin bất đối xứng, chi phí giao dịch cao và thiếu tài sản thế chấp. Điều này dẫn đến tình trạng hạn chế tín dụng, ảnh hưởng đến khả năng đầu tư và phát triển sản xuất lúa. Tín dụng lãi suất thấp được trợ cấp bởi chính phủ có thể bóp méo thị trường tín dụng nông thôn, khiến vốn không đến được với nông hộ nghèo và dễ tổn thương nhất (Conning và Udry, 2007).
Luận án sử dụng phương pháp điểm xu hướng (PSM) để ước lượng ảnh hưởng của hạn chế tín dụng đến lượng vốn phân bổ cho yếu tố đầu vào và năng suất lúa của nông hộ ở ĐBSCL. Dữ liệu sơ cấp được thu thập từ 1.017 nông hộ trồng lúa năm 2015 và 1.065 nông hộ năm 2018 tại chín tỉnh/thành. Phương pháp PSM bao gồm hồi quy Probit để xác định các yếu tố ảnh hưởng đến hạn chế tín dụng, sau đó so sánh nông hộ bị hạn chế tín dụng với nông hộ không bị hạn chế tín dụng về phân bổ vốn và năng suất lúa. Luận án còn chia nông hộ bị hạn chế tín dụng thành nhiều nhóm để xem xét ảnh hưởng phi tuyến của hạn chế tín dụng.
Dữ liệu sơ cấp được thu thập từ 1.017 nông hộ trồng lúa năm 2015 và 1.065 nông hộ năm 2018 tại chín tỉnh/thành ở ĐBSCL. Dữ liệu bao gồm thông tin về đặc điểm nông hộ, tình hình tiếp cận tín dụng, phân bổ vốn cho yếu tố đầu vào và năng suất lúa. Dữ liệu được làm sạch và xử lý trước khi đưa vào phân tích.
Phương pháp PSM được sử dụng để ước lượng ảnh hưởng của hạn chế tín dụng đến lượng vốn phân bổ và năng suất lúa. Phương pháp này giúp giảm thiểu sai lệch do các yếu tố ngoại sinh ảnh hưởng đến cả hạn chế tín dụng và kết quả sản xuất. Hồi quy Probit được sử dụng để xác định các yếu tố ảnh hưởng đến hạn chế tín dụng.
Luận án chia nông hộ bị hạn chế tín dụng thành nhiều nhóm với mức độ hạn chế tín dụng giảm dần để xem xét ảnh hưởng phi tuyến của hạn chế tín dụng đến lượng vốn phân bổ và năng suất lúa. Điều này giúp hiểu rõ hơn về mối quan hệ giữa hạn chế tín dụng và hiệu quả sản xuất.
Kết quả nghiên cứu cho thấy có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến hạn chế tín dụng đối với nông hộ, bao gồm diện tích đất, thu nhập bình quân, học vấn của chủ hộ và khoảng cách đến tổ chức tín dụng. Hạn chế tín dụng ảnh hưởng đến lượng vốn phân bổ cho phân bón và lao động thuê. Nông hộ bị hạn chế tín dụng giảm lượng vốn phân bổ cho các yếu tố này. Khi giảm hạn chế tín dụng, nông hộ tăng lượng vốn phân bổ cho phân bón và lao động thuê. Hạn chế tín dụng cũng làm giảm năng suất lúa của nông hộ. Nông hộ bị hạn chế tín dụng có năng suất lúa thấp hơn so với nông hộ không bị hạn chế tín dụng.
Diện tích đất, thu nhập bình quân, học vấn của chủ hộ và khoảng cách đến tổ chức tín dụng là những yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến hạn chế tín dụng đối với nông hộ. Nông hộ có diện tích đất lớn hơn, thu nhập cao hơn, học vấn tốt hơn và gần tổ chức tín dụng hơn có khả năng tiếp cận tín dụng tốt hơn.
Hạn chế tín dụng ảnh hưởng đến lượng vốn phân bổ cho phân bón và lao động thuê. Nông hộ bị hạn chế tín dụng giảm lượng vốn phân bổ cho các yếu tố này, ảnh hưởng đến hiệu quả sản xuất. Khi giảm hạn chế tín dụng, nông hộ tăng lượng vốn phân bổ cho phân bón và lao động thuê.
Hạn chế tín dụng làm giảm năng suất lúa của nông hộ. Nông hộ bị hạn chế tín dụng có năng suất lúa thấp hơn so với nông hộ không bị hạn chế tín dụng. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc tiếp cận tín dụng đối với hiệu quả sản xuất lúa.
Nghiên cứu đề xuất các hàm ý chính sách giúp sử dụng hiệu quả các yếu tố đầu vào, nâng cao hiệu quả hoạt động sản xuất và cải thiện thu nhập cho nông hộ trồng lúa ở ĐBSCL. Các chính sách cần tập trung vào giảm hạn chế tín dụng đối với nông hộ, khuyến khích sử dụng yếu tố đầu vào hợp lý và phát triển các dịch vụ hỗ trợ sản xuất. Cần có các giải pháp cụ thể để cải thiện khả năng tiếp cận tín dụng của nông hộ nghèo và dễ tổn thương, đồng thời nâng cao kiến thức và kỹ năng sản xuất cho nông hộ.
Cần có các chính sách và giải pháp để giảm hạn chế tín dụng đối với nông hộ, đặc biệt là nông hộ nghèo và dễ tổn thương. Điều này có thể bao gồm việc đơn giản hóa thủ tục vay vốn, tăng cường thông tin về tín dụng và phát triển các sản phẩm tín dụng phù hợp với nhu cầu của nông hộ.
Khuyến khích nông hộ sử dụng yếu tố đầu vào hợp lý, bao gồm giống, phân bón, thuốc bảo vệ thực vật và lao động. Cần có các chương trình đào tạo và tư vấn để nâng cao kiến thức và kỹ năng cho nông hộ về sử dụng hiệu quả các yếu tố đầu vào.
Phát triển các dịch vụ hỗ trợ sản xuất, bao gồm dịch vụ tư vấn kỹ thuật, dịch vụ cung cấp thông tin thị trường và dịch vụ bảo hiểm nông nghiệp. Các dịch vụ này giúp nông hộ giảm thiểu rủi ro và nâng cao hiệu quả sản xuất.
Nghiên cứu đã làm rõ ảnh hưởng của hạn chế tín dụng đến lượng vốn phân bổ cho yếu tố đầu vào và năng suất lúa của nông hộ ở ĐBSCL. Kết quả nghiên cứu cung cấp cơ sở khoa học cho việc xây dựng các chính sách và giải pháp nhằm cải thiện khả năng tiếp cận tín dụng của nông hộ, nâng cao hiệu quả sản xuất và phát triển nông nghiệp bền vững. Cần có các nghiên cứu tiếp theo để đánh giá tác động của các chính sách và giải pháp này trong thực tế.
Nghiên cứu đã chỉ ra rằng hạn chế tín dụng có ảnh hưởng tiêu cực đến lượng vốn phân bổ cho yếu tố đầu vào và năng suất lúa của nông hộ ở ĐBSCL. Các yếu tố như diện tích đất, thu nhập bình quân, học vấn của chủ hộ và khoảng cách đến tổ chức tín dụng ảnh hưởng đến hạn chế tín dụng.
Các nghiên cứu tiếp theo có thể tập trung vào đánh giá tác động của các chính sách và giải pháp nhằm cải thiện khả năng tiếp cận tín dụng của nông hộ, cũng như nghiên cứu các yếu tố khác ảnh hưởng đến hiệu quả sản xuất lúa, như biến đổi khí hậu và thị trường lúa gạo.
Bạn đang xem trước tài liệu:
Ảnh hưởng của hạn chế tín dụng đến lượng vốn phân bổ cho yếu tố đầu vào và năng suất lúa của nông hộ ở đồng bằng sông cửu long
Tài liệu "Ảnh Hưởng Của Hạn Chế Tín Dụng Đến Năng Suất Lúa Của Nông Hộ Ở Đồng Bằng Sông Cửu Long" khám phá mối liên hệ giữa việc hạn chế tín dụng và năng suất lúa của nông hộ trong khu vực Đồng Bằng Sông Cửu Long. Nghiên cứu chỉ ra rằng việc tiếp cận tín dụng có thể ảnh hưởng đáng kể đến khả năng đầu tư và cải thiện kỹ thuật canh tác của nông dân, từ đó tác động đến năng suất lúa. Tài liệu này không chỉ cung cấp cái nhìn sâu sắc về tình hình tín dụng trong nông nghiệp mà còn đưa ra những khuyến nghị hữu ích cho các nhà hoạch định chính sách và nông dân.
Để mở rộng thêm kiến thức về tác động của tín dụng đến thu nhập và năng suất trong nông nghiệp, bạn có thể tham khảo tài liệu Luận văn thạc sĩ tác động của tiếp cận tín dụng tới thu nhập hộ trồng lúa tại huyện giồng riềng tỉnh kiên giang trường hợp ngân hàng nông nghiệp và phát triển nông thôn, nơi phân tích chi tiết về ảnh hưởng của tín dụng đến thu nhập của nông hộ. Ngoài ra, tài liệu Giải pháp mở rộng tín dụng tại chi nhánh ngân hàng nông nghiệp và phát triển nông thôn hải châu cung cấp những giải pháp cụ thể để cải thiện khả năng tiếp cận tín dụng cho nông dân. Cuối cùng, bạn cũng có thể tìm hiểu thêm về Phân tích hoạt động tín dụng góp phần nâng cao hiệu quả kinh doanh của chi nhánh ngân hàng nông nghiệp và phát triển nông thôn tp hải phòng, tài liệu này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về hoạt động tín dụng trong lĩnh vực nông nghiệp. Những tài liệu này sẽ là cơ hội tuyệt vời để bạn mở rộng kiến thức và hiểu biết về mối quan hệ giữa tín dụng và nông nghiệp.