I. Tổng quan nghiên cứu
Nghiên cứu tập trung vào vai trò dẫn dắt tỷ suất sinh lợi của Mỹ và Trung Quốc đối với các quốc gia Đông Nam Á. Tỷ suất sinh lợi là một chỉ báo quan trọng trong đầu tư, đặc biệt khi xem xét ảnh hưởng của hai nền kinh tế lớn nhất thế giới. Nghiên cứu sử dụng dữ liệu từ năm 2007 đến 2013, bao gồm chỉ số chứng khoán của Mỹ, Trung Quốc và sáu quốc gia Đông Nam Á. Kết quả cho thấy Mỹ có vai trò dẫn dắt đối với hầu hết các quốc gia Đông Nam Á, nhưng kết quả này không bền vững khi kiểm định bằng nhiều phương pháp. Riêng Việt Nam, bằng chứng về ảnh hưởng của Mỹ là tương đối ổn định. Trong khi đó, Trung Quốc không thể hiện vai trò dẫn dắt rõ ràng đối với bất kỳ quốc gia Đông Nam Á nào.
1.1. Mục tiêu nghiên cứu
Nghiên cứu nhằm xác định mối quan hệ dẫn dắt trễ giữa tỷ suất sinh lợi của Mỹ, Trung Quốc và các quốc gia Đông Nam Á. Đồng thời, nghiên cứu đánh giá khả năng dự báo tỷ suất sinh lợi của các quốc gia này dựa trên dữ liệu lấy trễ từ Mỹ và Trung Quốc. Nghiên cứu cũng xem xét sự khuếch tán thông tin từ các cú sốc tỷ suất sinh lợi của hai nền kinh tế lớn này đến thị trường chứng khoán Đông Nam Á.
1.2. Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng phương pháp hồi quy OLS, chu trình wild bootstrap để kiểm soát sai lệch Stambaugh, và kiểm định nhân quả Granger để xác định mối quan hệ dẫn dắt trễ. Ngoài ra, mô hình khuếch tán thông tin được áp dụng để đánh giá ảnh hưởng của các cú sốc tỷ suất sinh lợi từ Mỹ và Trung Quốc đến thị trường chứng khoán Đông Nam Á.
II. Kết quả nghiên cứu
Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng Mỹ có vai trò dẫn dắt tỷ suất sinh lợi đối với hầu hết các quốc gia Đông Nam Á, đặc biệt là Việt Nam. Tuy nhiên, kết quả này không bền vững khi kiểm định bằng nhiều phương pháp khác nhau. Đối với Trung Quốc, không có bằng chứng vững chắc cho thấy sự dẫn dắt tỷ suất sinh lợi đối với bất kỳ quốc gia Đông Nam Á nào. Ngoài ra, tỷ suất sinh lợi của các quốc gia Đông Nam Á chỉ có khả năng dự đoán giới hạn đối với Mỹ và lẫn nhau.
2.1. Vai trò dẫn dắt của Mỹ
Nghiên cứu phát hiện Mỹ có vai trò dẫn dắt tỷ suất sinh lợi đối với hầu hết các quốc gia Đông Nam Á, trừ Philippines và Singapore. Tuy nhiên, kết quả này không bền vững khi kiểm định bằng nhiều phương pháp. Riêng Việt Nam, bằng chứng về ảnh hưởng của Mỹ là tương đối ổn định, dù kiểm định bằng nhiều mô hình và bộ dữ liệu khác nhau.
2.2. Vai trò dẫn dắt của Trung Quốc
Không có bằng chứng vững chắc cho thấy Trung Quốc có vai trò dẫn dắt tỷ suất sinh lợi đối với bất kỳ quốc gia Đông Nam Á nào. Mặc dù các nước Đông Nam Á có liên kết kinh tế chặt chẽ với Trung Quốc, nhưng sự khuếch tán thông tin từ tỷ suất sinh lợi của Trung Quốc sang các nước này là rất yếu.
III. Thảo luận và hàm ý
Nghiên cứu đưa ra những hàm ý quan trọng về ảnh hưởng kinh tế của Mỹ và Trung Quốc đối với kinh tế Đông Nam Á. Mỹ tiếp tục khẳng định vai trò dẫn dắt trong khu vực, đặc biệt là với Việt Nam. Trong khi đó, Trung Quốc dù có liên kết kinh tế chặt chẽ nhưng không thể hiện vai trò dẫn dắt rõ ràng. Nghiên cứu cũng nhấn mạnh sự cần thiết của việc phát triển các chỉ báo dự đoán tỷ suất sinh lợi mới, đặc biệt trong bối cảnh toàn cầu hóa và cạnh tranh kinh tế ngày càng gay gắt.
3.1. Hàm ý chính sách
Nghiên cứu gợi ý rằng các quốc gia Đông Nam Á cần chú trọng hơn đến chính sách kinh tế và hợp tác kinh tế với Mỹ, đặc biệt trong lĩnh vực đầu tư nước ngoài và thương mại quốc tế. Đồng thời, cần thận trọng trong việc đánh giá ảnh hưởng của Trung Quốc đối với khu vực.
3.2. Hạn chế và hướng nghiên cứu tương lai
Nghiên cứu có một số hạn chế, bao gồm việc sử dụng dữ liệu trong giai đoạn ngắn (2007-2013) và kết quả không bền vững khi kiểm định bằng nhiều phương pháp. Hướng nghiên cứu tương lai có thể mở rộng phạm vi thời gian và áp dụng các phương pháp phân tích tiên tiến hơn để củng cố kết quả.