I. Thực trạng sử dụng đất
Việc sử dụng đất tại khu vực tái định cư thủy điện Bình Điền, Thừa Thiên Huế đang gặp nhiều khó khăn. Diện tích đất đai mà người dân có thể tiếp cận sau khi tái định cư giảm đáng kể so với nơi ở cũ. Đặc biệt, đất sản xuất nông nghiệp bị hạn chế, ảnh hưởng lớn đến sinh kế của người dân. Theo nghiên cứu, tổng diện tích đất đai nơi khu tái định cư mới ít hơn rất nhiều so với nơi ở cũ. Chất lượng đất không phù hợp với các loại cây trồng truyền thống như sắn, lúa nương, và ngô địa phương. Điều này dẫn đến việc người dân không thể tự chủ về nguồn lương thực, phải phụ thuộc vào thu nhập từ công việc làm thuê. Thiếu đất sản xuất đã làm cho người dân gặp rất nhiều khó khăn trong vấn đề an ninh lương thực. Họ không có đất trồng lúa, ngô, sắn nên không chủ động về nguồn lương thực này, họ phải sử dụng tiền kiếm được từ đi làm thuê để trang trải cho lương thực, thực phẩm.
1.1. Tác động đến sinh kế
Việc thiếu đất sản xuất đã làm cho người dân gặp rất nhiều khó khăn trong vấn đề an ninh lương thực. Họ không có đất trồng lúa, ngô, sắn nên không chủ động về nguồn lương thực này, họ phải sử dụng tiền kiếm được từ đi làm thuê để trang trải cho lương thực, thực phẩm. So với nơi ở cũ, họ hoàn toàn có thể chủ động về nguồn thức ăn. Thiếu bãi chăn thả vật nuôi như trâu, bò làm cho vấn đề chăn nuôi gặp nhiều khó khăn, số lượng hộ tham gia và số lượng đàn trâu bò giảm rõ rệt. Như vậy, trong điều kiện hiện tại người dân thôn tái định cư Bồ Hòn rất cần đất sản xuất lúa và bãi chăn thả vật nuôi.
II. Chính sách tái định cư
Chính sách tái định cư hiện tại chưa đáp ứng được nhu cầu của người dân. Mặc dù có những chính sách hỗ trợ, nhưng thực tế cho thấy người dân vẫn gặp nhiều khó khăn trong việc khôi phục và phát triển sản xuất. Các chính sách cần được điều chỉnh để phù hợp hơn với thực trạng và nhu cầu của người dân. Đề xuất của người dân chủ yếu là bố trí thêm đất sản xuất, hỗ trợ vay vốn ưu đãi để phát triển chăn nuôi, trồng rừng kinh tế, mở lớp đào tạo nghề miễn phí cho thanh niên, hỗ trợ lương thực, thực phẩm, có chính sách ưu đãi về y tế, giáo dục cho các hộ tái định cư. Điều này cho thấy sự cần thiết phải có một chính sách phát triển bền vững hơn cho người dân tái định cư.
2.1. Đề xuất giải pháp
Để cải thiện tình hình, cần có các giải pháp cụ thể như bố trí thêm đất sản xuất, hỗ trợ vay vốn ưu đãi để phát triển chăn nuôi, trồng rừng kinh tế, mở lớp đào tạo nghề miễn phí cho thanh niên, hỗ trợ lương thực, thực phẩm, có chính sách ưu đãi về y tế, giáo dục cho các hộ tái định cư. Việc này không chỉ giúp người dân ổn định cuộc sống mà còn tạo điều kiện cho họ phát triển sinh kế bền vững.
III. Tác động xã hội
Việc di dân và tái định cư không chỉ ảnh hưởng đến kinh tế mà còn tác động đến các mối quan hệ xã hội trong cộng đồng. Người dân tái định cư thường phải đối mặt với sự thay đổi trong các mối quan hệ xã hội, dẫn đến sự mất mát về văn hóa và truyền thống. Tác động này không thể xem nhẹ, vì nó ảnh hưởng đến sự gắn kết cộng đồng và khả năng hợp tác trong phát triển. Nghiên cứu cho thấy rằng, mặc dù người dân có thể tiếp cận cơ sở hạ tầng tốt hơn, nhưng họ vẫn cảm thấy thiếu hụt về mặt xã hội và văn hóa. Điều này cần được xem xét trong các chính sách hỗ trợ người dân tái định cư.
3.1. Tác động đến mối quan hệ cộng đồng
Sự thay đổi trong mối quan hệ xã hội có thể dẫn đến sự phân hóa trong cộng đồng. Người dân tái định cư thường cảm thấy cô đơn và thiếu sự hỗ trợ từ cộng đồng. Điều này có thể làm giảm khả năng hợp tác và phát triển bền vững trong khu vực. Cần có các chương trình hỗ trợ để khôi phục và củng cố các mối quan hệ xã hội trong cộng đồng, giúp người dân tái định cư cảm thấy gắn bó hơn với nơi ở mới.