Trường đại học
Trường Đại học Dược Hà NộiChuyên ngành
Dược lý - Dược lâm sàngNgười đăng
Ẩn danhThể loại
luận văn thạc sỹ2016
Phí lưu trữ
30.000 VNĐMục lục chi tiết
Tóm tắt
Độc tính gan là một trong những tác dụng phụ nghiêm trọng của Isoniazid (INH) khi sử dụng trong dự phòng lao ở bệnh nhân HIV. Nghiên cứu này tập trung vào việc phân tích các yếu tố ảnh hưởng đến độc tính gan ở nhóm bệnh nhân này. Isoniazid được biết đến với khả năng gây viêm gan cấp tính, đặc biệt ở những bệnh nhân có hệ miễn dịch suy yếu. Các nghiên cứu trước đây đã chỉ ra tỷ lệ độc tính gan dao động từ 0,008% đến 3,8% tùy thuộc vào quần thể nghiên cứu. Tại Việt Nam, việc sử dụng Isoniazid trong dự phòng lao cho bệnh nhân HIV cần được theo dõi chặt chẽ để giảm thiểu nguy cơ này.
Isoniazid gây độc tính gan thông qua quá trình chuyển hóa tại gan, tạo ra các chất trung gian độc hại như acetylhydrazin và monoacetylhydrazin. Những chất này gây tổn thương tế bào gan, dẫn đến viêm gan và tăng men gan. Ở bệnh nhân HIV, hệ thống miễn dịch suy yếu làm tăng nguy cơ tổn thương gan. Ngoài ra, việc sử dụng kết hợp Isoniazid với các thuốc kháng retrovirus (ARV) có thể làm tăng nguy cơ độc tính gan do tương tác thuốc.
Các yếu tố như tuổi tác, giới tính, tình trạng sức khỏe gan trước đó, và mức độ tuân thủ điều trị đều ảnh hưởng đến nguy cơ độc tính gan. Bệnh nhân có tiền sử viêm gan hoặc nghiện rượu có nguy cơ cao hơn. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng việc theo dõi định kỳ men gan và điều chỉnh liều Isoniazid có thể giảm thiểu nguy cơ này.
Dự phòng lao bằng Isoniazid đã chứng minh hiệu quả trong việc giảm tỷ lệ mắc lao ở bệnh nhân HIV lên đến 62%. Tuy nhiên, việc sử dụng Isoniazid cũng đặt ra nhiều thách thức, đặc biệt là nguy cơ độc tính gan. Nghiên cứu này nhấn mạnh sự cần thiết của việc theo dõi chặt chẽ và quản lý rủi ro trong quá trình điều trị.
Isoniazid là thuốc được khuyến cáo hàng đầu trong dự phòng lao cho bệnh nhân HIV. Các nghiên cứu cho thấy phác đồ 9 tháng với liều 300 mg/ngày mang lại hiệu quả tối ưu. Tuy nhiên, thời gian điều trị kéo dài có thể làm giảm tỷ lệ tuân thủ của bệnh nhân, đặc biệt ở những khu vực có dịch tễ lao cao.
Mặc dù hiệu quả cao, Isoniazid vẫn tiềm ẩn nguy cơ độc tính gan, đặc biệt ở bệnh nhân HIV có hệ miễn dịch suy yếu. Việc theo dõi định kỳ men gan và điều chỉnh liều thuốc là cần thiết để giảm thiểu rủi ro. Nghiên cứu cũng đề xuất các phác đồ thay thế như rifampicin trong thời gian ngắn hơn để giảm nguy cơ độc tính gan.
Nghiên cứu này cung cấp cái nhìn toàn diện về độc tính gan ở bệnh nhân HIV sử dụng Isoniazid trong dự phòng lao. Kết quả nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc cải thiện quy trình điều trị và quản lý rủi ro tại các Phòng khám HIV/AIDS.
Nghiên cứu khảo sát đặc điểm độc tính gan ở 1329 bệnh nhân HIV sử dụng Isoniazid. Kết quả cho thấy tỷ lệ độc tính gan dao động từ 1,2% đến 3,8%, tùy thuộc vào quần thể nghiên cứu. Các yếu tố như tuổi tác, giới tính, và tình trạng sức khỏe gan trước đó đều ảnh hưởng đến nguy cơ này.
Nghiên cứu đề xuất các biện pháp theo dõi và quản lý độc tính gan trong quá trình điều trị. Việc sử dụng các phác đồ thay thế như rifampicin trong thời gian ngắn hơn có thể giảm nguy cơ độc tính gan mà vẫn đảm bảo hiệu quả dự phòng lao.
Bạn đang xem trước tài liệu:
Luận văn thạc sĩ phân tích độc tính trên gan ở bệnh nhân nhiễm hiv sử dụng phác đồ dự phòng lao bằng isoniazid tại phòng khám ngoại trú điều trị hivaids min