I. Tính cấp thiết của đề tài
Thị trường chứng khoán Việt Nam đang phát triển mạnh mẽ với sự tham gia của hơn 700 công ty niêm yết. Trong bối cảnh đó, công bố thông tin tài chính, đặc biệt là báo cáo tài chính giữa niên độ, trở thành một yếu tố quan trọng mà nhà đầu tư quan tâm. Báo cáo tài chính giữa niên độ cung cấp thông tin kịp thời về tình hình tài chính của công ty, giúp nhà đầu tư đưa ra quyết định đầu tư chính xác. Tuy nhiên, chuẩn mực kế toán Việt Nam không quy định rõ ràng mức độ công bố thông tin, dẫn đến việc các công ty có thể tùy ý điều chỉnh mức độ công bố thông tin, ảnh hưởng đến quyết định của nhà đầu tư. Do đó, nghiên cứu này nhằm đánh giá thực trạng và các nhân tố ảnh hưởng đến mức độ công bố thông tin tài chính tùy ý trên báo cáo tài chính giữa niên độ của các công ty niêm yết tại Việt Nam.
II. Mục tiêu nghiên cứu
Mục tiêu của nghiên cứu là xác định mức độ công bố thông tin tài chính tùy ý trên báo cáo tài chính giữa niên độ của các công ty niêm yết tại Việt Nam. Nghiên cứu sẽ phân tích các nhân tố ảnh hưởng đến mức độ công bố thông tin này, từ đó đề xuất các giải pháp nhằm cải thiện chất lượng thông tin tài chính mà báo cáo giữa niên độ cung cấp cho nhà đầu tư. Việc xác định các nhân tố như tỷ lệ vốn nhà nước, tỷ lệ sở hữu của nhà quản lý, và mức độ độc lập của Hội đồng quản trị sẽ giúp làm rõ hơn về mối quan hệ giữa các yếu tố này và mức độ công bố thông tin tài chính.
III. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là mức độ công bố thông tin tài chính tùy ý trên báo cáo tài chính giữa niên độ của các công ty niêm yết tại Việt Nam. Phạm vi nghiên cứu sẽ giới hạn trong các báo cáo tài chính quý 2 và báo cáo tài chính bán niên đã được soát xét năm 2016 của 100 công ty niêm yết. Phương pháp nghiên cứu sẽ sử dụng phân tích nội dung để đo lường mức độ công bố thông tin tài chính tùy ý, đồng thời áp dụng mô hình hồi quy để kiểm định các giả thuyết về các nhân tố ảnh hưởng.
IV. Tổng quan tài liệu nghiên cứu
Trên thế giới, có nhiều nghiên cứu về công bố thông tin tài chính, nhưng nghiên cứu về báo cáo tài chính giữa niên độ còn hạn chế. Các nghiên cứu trước đây chủ yếu tập trung vào mức độ công bố thông tin bắt buộc và tự nguyện. Tại Việt Nam, nghiên cứu của Nguyễn Hữu Cường đã chỉ ra rằng mức độ công bố thông tin tài chính trên báo cáo giữa niên độ thấp hơn so với các quốc gia khác trong khu vực. Điều này cho thấy cần thiết phải có những nghiên cứu sâu hơn về các nhân tố ảnh hưởng đến mức độ công bố thông tin tài chính tùy ý để cải thiện chất lượng thông tin tài chính trên thị trường chứng khoán Việt Nam.
V. Kết luận
Nghiên cứu về ảnh hưởng đến công bố thông tin tài chính của công ty niêm yết tại Việt Nam là một vấn đề cấp thiết trong bối cảnh thị trường chứng khoán đang phát triển. Việc xác định các nhân tố ảnh hưởng và mức độ công bố thông tin sẽ góp phần nâng cao chất lượng thông tin tài chính, từ đó giúp nhà đầu tư đưa ra quyết định đầu tư chính xác hơn. Các kiến nghị từ nghiên cứu sẽ hướng tới việc cải thiện quy định và thực tiễn công bố thông tin tài chính giữa niên độ tại các công ty niêm yết.