I. Tính cấp thiết của đề tài
Nghiên cứu quyền kháng cáo theo Bộ luật Tố tụng Dân sự 2015 tại Hà Nội có ý nghĩa quan trọng trong việc bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân và tổ chức. Quyền kháng cáo là một trong những phương thức đảm bảo công lý và bảo vệ quyền con người. Đặc biệt, trong bối cảnh xã hội hiện nay, việc thực hiện quyền kháng cáo không chỉ giúp các đương sự có cơ hội được xem xét lại bản án, quyết định của Tòa án, mà còn góp phần nâng cao tính minh bạch và công bằng trong hoạt động tư pháp. Theo đó, quyền kháng cáo giúp khắc phục những sai sót trong xét xử sơ thẩm, đảm bảo rằng các quyết định của Tòa án thực sự phản ánh đúng bản chất của vụ án. "Việc nghiên cứu quyền kháng cáo là cần thiết để phát hiện và khắc phục những bất cập trong thực tiễn áp dụng, từ đó nâng cao chất lượng xét xử phúc thẩm". Điều này không chỉ có ý nghĩa pháp lý mà còn có tác động tích cực đến lòng tin của người dân vào hệ thống tư pháp.
II. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu của đề tài
Đối tượng nghiên cứu của luận văn tập trung vào quyền kháng cáo theo thủ tục phúc thẩm trong tố tụng dân sự, đặc biệt là tại thành phố Hà Nội. Phạm vi nghiên cứu giới hạn ở các quy định pháp luật hiện hành liên quan đến quyền kháng cáo, không bao gồm các loại hình kháng cáo khác như kháng nghị hay kháng cáo theo thủ tục rút gọn. Luận văn sẽ phân tích các quy định về quyền kháng cáo trong Bộ luật Tố tụng Dân sự 2015, cùng với thực tiễn áp dụng tại các Tòa án ở Hà Nội. Việc nghiên cứu này nhằm chỉ ra những khó khăn, vướng mắc trong thực tiễn, từ đó đề xuất các giải pháp khắc phục. "Những vấn đề lý luận và thực tiễn liên quan đến kháng cáo cần được làm rõ để tạo cơ sở cho việc hoàn thiện quy định pháp luật".
III. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu của đề tài
Mục đích của nghiên cứu là làm rõ các vấn đề lý luận cơ bản về quyền kháng cáo, đồng thời đánh giá thực trạng áp dụng các quy định pháp luật về kháng cáo tại Tòa án thành phố Hà Nội. Nhiệm vụ cụ thể bao gồm việc phân tích định nghĩa, đặc điểm của quyền kháng cáo, đánh giá thực trạng thực hiện quyền kháng cáo trong thực tiễn, và xác định những bất cập cần khắc phục. "Việc nghiên cứu này không chỉ có giá trị lý luận mà còn mang tính thực tiễn cao, góp phần hoàn thiện hệ thống pháp luật về tổ tụng dân sự". Các kiến nghị đưa ra sẽ hướng tới việc cải thiện quy trình thực hiện quyền kháng cáo, đảm bảo quyền lợi hợp pháp của các bên liên quan.
IV. Phương pháp nghiên cứu của đề tài
Luận văn sử dụng phương pháp nghiên cứu khoa học đa dạng để đảm bảo tính toàn diện trong phân tích. Phương pháp phân tích và tổng hợp được áp dụng để làm rõ các quy định của pháp luật về quyền kháng cáo, từ đó so sánh với thực tiễn áp dụng tại Hà Nội. Phương pháp lịch sử và so sánh cũng được sử dụng để đánh giá sự phát triển của quy định về kháng cáo qua các thời kỳ. "Phương pháp nghiên cứu khoa học chuyên ngành sẽ giúp luận văn có cái nhìn sâu sắc hơn về các vấn đề lý luận và thực tiễn liên quan đến quyền kháng cáo". Từ đó, các kết luận và kiến nghị sẽ được đưa ra một cách có căn cứ và khoa học.
V. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của luận văn
Luận văn không chỉ cung cấp những kiến thức lý luận về quyền kháng cáo mà còn đưa ra những phân tích thực tiễn về việc áp dụng quyền này tại Hà Nội. Ý nghĩa khoa học của luận văn nằm ở việc làm rõ các quy định pháp luật về kháng cáo, đồng thời chỉ ra những bất cập trong thực tiễn. "Thực tiễn áp dụng quyền kháng cáo sẽ được phân tích từ nhiều góc độ khác nhau, giúp các nhà làm luật, các nhà nghiên cứu và thực tiễn có cái nhìn tổng quan và sâu sắc hơn". Từ đó, luận văn góp phần vào việc hoàn thiện hệ thống pháp luật tố tụng dân sự, nâng cao chất lượng xét xử và bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân.