I. Chế độ nước tối ưu
Nghiên cứu xác định chế độ nước tối ưu là trọng tâm của luận án, nhằm đảm bảo sự phát triển bền vững của rừng tràm tái sinh tại Vườn Quốc Gia U Minh Thượng. Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng, việc điều tiết nước hợp lý dựa trên đặc điểm đất than bùn và thủy văn khu vực là yếu tố then chốt. Cụ thể, thời điểm tích nước được đề xuất hàng năm là từ ngày 11/9 cho năm ít nước, 1/10 cho năm nước trung bình và 21/10 cho năm nhiều nước. Điều này giúp duy trì mực nước phù hợp, hỗ trợ sinh trưởng của cây tràm và bảo tồn đa dạng sinh học.
1.1. Xác định thời điểm tích nước
Thời điểm tích nước được xác định dựa trên tần suất nguồn nước và đặc điểm thủy văn khu vực. Nghiên cứu đề xuất ba mốc thời gian chính: ngày 11/9 cho năm ít nước (tần suất 75%), ngày 1/10 cho năm nước trung bình (tần suất 50%) và ngày 21/10 cho năm nhiều nước (tần suất 25%). Điều này giúp đảm bảo mực nước ổn định, hỗ trợ phát triển rừng tràm và phòng chống cháy rừng.
1.2. Điều tiết nước theo mùa
Việc điều tiết nước theo mùa là yếu tố quan trọng trong quản lý tài nguyên nước. Nghiên cứu đề xuất hệ thống công trình thủy lợi để tiêu thoát nước dư thừa, trữ nước và bổ sung nước khi cần. Điều này giúp duy trì môi trường rừng ngập nước ổn định, hỗ trợ tái sinh rừng tự nhiên và bảo vệ hệ sinh thái.
II. Phát triển rừng tràm tái sinh
Nghiên cứu tập trung vào việc phát triển rừng tràm tái sinh sau sự cố cháy rừng năm 2002. Kết quả cho thấy, chế độ nước tối ưu đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy sinh trưởng của cây tràm và phục hồi hệ sinh thái. Các chỉ tiêu lâm sinh như mật độ cây, đường kính thân và chiều cao được đo đạc và phân tích để đánh giá hiệu quả của chế độ nước. Nghiên cứu cũng đề xuất các giải pháp quản lý nước để hỗ trợ bảo tồn rừng ngập mặn và quản lý rừng bền vững.
2.1. Đánh giá sinh trưởng rừng tràm
Nghiên cứu đánh giá sinh trưởng của rừng tràm tái sinh thông qua các chỉ tiêu lâm sinh như mật độ cây, đường kính thân và chiều cao. Kết quả cho thấy, mực nước ngập phù hợp giúp cải thiện sinh trưởng của cây tràm, đặc biệt là ở các khu vực có đất than bùn. Điều này khẳng định tầm quan trọng của chế độ nước tối ưu trong phát triển rừng tràm.
2.2. Phục hồi hệ sinh thái
Nghiên cứu nhấn mạnh vai trò của chế độ nước tối ưu trong việc phục hồi hệ sinh thái rừng tràm. Việc duy trì mực nước ổn định giúp bảo tồn đa dạng sinh học và hỗ trợ tái sinh rừng tự nhiên. Đồng thời, nghiên cứu cũng đề xuất các giải pháp quản lý nước để phòng chống cháy rừng, bảo vệ môi trường rừng ngập nước.
III. Quản lý tài nguyên nước
Nghiên cứu đề xuất hệ thống quản lý tài nguyên nước hiệu quả tại Vườn Quốc Gia U Minh Thượng. Các giải pháp bao gồm xây dựng hệ thống công trình thủy lợi, điều tiết nước theo mùa và quản lý nước dựa trên đặc điểm thủy văn khu vực. Những đề xuất này không chỉ hỗ trợ phát triển rừng tràm mà còn góp phần bảo vệ môi trường rừng và quản lý rừng bền vững.
3.1. Hệ thống công trình thủy lợi
Nghiên cứu đề xuất xây dựng hệ thống công trình thủy lợi để điều tiết nước hiệu quả. Các công trình bao gồm cống tiêu nước, đập tràn và hệ thống kênh rạch. Điều này giúp kiểm soát mực nước, hỗ trợ phát triển rừng tràm và phòng chống cháy rừng.
3.2. Quản lý nước theo mùa
Nghiên cứu nhấn mạnh tầm quan trọng của việc quản lý nước theo mùa. Các giải pháp bao gồm tích nước vào mùa mưa và điều tiết nước vào mùa khô. Điều này giúp duy trì môi trường rừng ngập nước ổn định, hỗ trợ tái sinh rừng tự nhiên và bảo vệ hệ sinh thái.