I. Lý do chọn đề tài
Giao tiếp là một hoạt động xã hội đặc thù của con người, hình thành từ những chuẩn mực và quy ước của mỗi dân tộc. Văn hóa giao tiếp không chỉ phản ánh trình độ văn hóa, đạo đức mà còn là nghệ thuật thể hiện bản thân. Sinh viên Đại học Công nghệ Sài Gòn, với môi trường học tập năng động, cần có văn hóa giao tiếp phù hợp để thể hiện tính năng động và hiện đại. Tuy nhiên, thực trạng hiện nay cho thấy văn hóa giao tiếp của sinh viên tại đây đang gặp nhiều vấn đề như thiếu chuẩn mực và ngôn ngữ giao tiếp không phù hợp. Do đó, việc nghiên cứu văn hóa giao tiếp của sinh viên tại trường là cần thiết để cải thiện tình hình này.
II. Mục đích nghiên cứu
Mục đích của nghiên cứu này là tìm hiểu lý thuyết về văn hóa giao tiếp, thực trạng văn hóa giao tiếp của sinh viên tại Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn, từ đó đề xuất các giải pháp nhằm xây dựng văn hóa giao tiếp cho sinh viên. Nghiên cứu sẽ giúp nâng cao nhận thức của sinh viên về tầm quan trọng của giao tiếp trong môi trường học đường, đồng thời góp phần hoàn thiện mục tiêu xây dựng văn hóa học đường tại trường.
III. Tổng quan tình hình nghiên cứu
Văn hóa giao tiếp đã thu hút sự quan tâm của nhiều học giả. Các công trình nghiên cứu như "Nghệ thuật giao tiếp nam – nữ" và "Văn hóa giao tiếp ứng xử" đã chỉ ra tầm quan trọng của giao tiếp trong đời sống xã hội. Đặc biệt, nghiên cứu về văn hóa giao tiếp trong nhà trường đã chỉ ra rằng giao tiếp không chỉ là hình thức mà còn là nội dung quan trọng của giáo dục. Tuy nhiên, chưa có nghiên cứu nào tập trung vào văn hóa giao tiếp của sinh viên tại Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn, điều này tạo ra khoảng trống trong nghiên cứu mà đề tài này sẽ lấp đầy.
IV. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu là văn hóa giao tiếp của sinh viên Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn, với phạm vi nghiên cứu bao gồm sinh viên bậc đại học ở tất cả các chuyên ngành. Nghiên cứu sẽ được thực hiện trong năm học 2015 - 2016, tập trung vào mối quan hệ giữa sinh viên với nhau và giữa sinh viên với giảng viên. Phạm vi không gian sẽ giới hạn trong khuôn viên trường, nhằm đảm bảo tính chính xác và khả thi của nghiên cứu.
V. Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sẽ áp dụng phương pháp tiếp cận giá trị và hoạt động, kết hợp với phương pháp khảo sát, phỏng vấn sâu và quan sát. Mẫu khảo sát sẽ bao gồm 400 sinh viên, trong đó 380 phiếu hợp lệ sẽ được sử dụng để phân tích. Phương pháp này giúp thu thập dữ liệu chính xác về nhận thức và thái độ của sinh viên đối với văn hóa giao tiếp, từ đó đưa ra những đánh giá khách quan.
VI. Đóng góp của luận văn
Luận văn sẽ đóng góp vào hệ thống lý luận về văn hóa giao tiếp trong các nhóm xã hội tri thức, đồng thời đề xuất các giải pháp thực tiễn nhằm xây dựng môi trường văn hóa tích cực cho sinh viên. Những giải pháp này không chỉ giúp nâng cao nhận thức mà còn góp phần thực hiện tốt mục tiêu đào tạo của Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn trong giai đoạn phát triển hiện nay.
VII. Bố cục của luận văn
Luận văn được chia thành ba chương chính: Chương 1 sẽ trình bày cơ sở lý luận và tổng quan về Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn. Chương 2 sẽ phân tích thực trạng văn hóa giao tiếp của sinh viên tại trường. Chương 3 sẽ đề xuất các giải pháp xây dựng văn hóa giao tiếp cho sinh viên, nhằm nâng cao chất lượng giáo dục và phát triển văn hóa học đường.