I. Luận Văn Thạc Sĩ
Luận văn thạc sĩ với tiêu đề 'Ứng Dụng Viễn Thám Đánh Giá Sạt Lở Bờ Sông Hậu Tại An Giang' được thực hiện bởi Đỗ Thanh Phong tại Trường Đại học Bách Khoa, Đại học Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh. Nghiên cứu này tập trung vào việc sử dụng công nghệ viễn thám để đánh giá thực trạng sạt lở bờ sông Hậu tại tỉnh An Giang. Luận văn được bảo vệ vào tháng 07 năm 2024, với sự hướng dẫn của PGS. Trần Thị Vân. Nghiên cứu này không chỉ có ý nghĩa khoa học mà còn mang tính thực tiễn cao, góp phần vào công tác quản lý rủi ro thiên tai và bảo vệ môi trường.
1.1. Mục Tiêu Nghiên Cứu
Mục tiêu chính của luận văn thạc sĩ là đánh giá thực trạng sạt lở bờ sông Hậu trên địa bàn tỉnh An Giang thông qua việc xử lý ảnh viễn thám và phân tích không gian. Nghiên cứu nhằm xác định các vị trí sạt lở, đánh giá mức độ nghiêm trọng và đề xuất các giải pháp giảm thiểu rủi ro thiên tai. Đây là một bước quan trọng trong việc hỗ trợ công tác quản lý tài nguyên nước và bảo vệ môi trường tại khu vực này.
1.2. Phương Pháp Nghiên Cứu
Nghiên cứu sử dụng phương pháp viễn thám kết hợp với hệ thống thông tin địa lý (GIS) để phân tích dữ liệu. Các ảnh vệ tinh Sentinel-2 với độ phân giải 10m được sử dụng để tính toán chỉ số NDWI (Normalized Difference Water Index) nhằm xác định đường bờ và các khu vực sạt lở. Phương pháp này cho phép giám sát diện rộng và cung cấp dữ liệu chính xác, hỗ trợ hiệu quả cho việc đánh giá và quản lý sạt lở.
II. Ứng Dụng Viễn Thám
Ứng dụng viễn thám trong nghiên cứu này đã chứng minh tính hiệu quả trong việc giám sát và đánh giá sạt lở bờ sông Hậu. Công nghệ này cho phép thu thập dữ liệu trên diện rộng, cập nhật thường xuyên và tiết kiệm chi phí so với các phương pháp truyền thống. Nghiên cứu đã sử dụng ảnh vệ tinh Sentinel-2 để phân tích biến động đường bờ từ năm 2016 đến 2024, từ đó xác định các khu vực sạt lở nghiêm trọng tại tỉnh An Giang.
2.1. Phân Tích Dữ Liệu Viễn Thám
Nghiên cứu đã sử dụng phân tích dữ liệu viễn thám để xác định đường bờ và các khu vực sạt lở. Chỉ số NDWI được tính toán để phân tách nước và đất liền, từ đó xác định đường bờ. Kết quả cho thấy diện tích sạt lở tại tỉnh An Giang trong giai đoạn 2016-2024 là 233,15 ha, với tốc độ sạt lở trung bình 29,14 ha/năm. Đây là những dữ liệu quan trọng giúp đánh giá tình hình sạt lở và đề xuất các giải pháp phòng ngừa.
2.2. Hiệu Quả Của Viễn Thám
Công nghệ viễn thám đã chứng minh tính khả thi và hiệu quả trong việc giám sát sạt lở bờ sông. So với các phương pháp truyền thống, viễn thám tiết kiệm thời gian và chi phí, đồng thời cung cấp dữ liệu chính xác và cập nhật thường xuyên. Nghiên cứu này là một ví dụ điển hình về việc ứng dụng công nghệ hiện đại trong quản lý tài nguyên và bảo vệ môi trường.
III. Đánh Giá Sạt Lở Bờ Sông Hậu
Nghiên cứu đã đánh giá chi tiết tình trạng sạt lở bờ sông Hậu tại tỉnh An Giang, đặc biệt là các khu vực như huyện An Phú, Chợ Mới, và thành phố Long Xuyên. Kết quả cho thấy tốc độ sạt lở tại một số khu vực lên đến 5,21 ha/năm, gây thiệt hại nghiêm trọng về đất đai và tài sản. Nghiên cứu cũng chỉ ra các nguyên nhân chính gây sạt lở, bao gồm biến đổi khí hậu và các hoạt động nhân tạo như khai thác cát và xây dựng không hợp lý.
3.1. Nguyên Nhân Sạt Lở
Nghiên cứu đã phân tích các nguyên nhân gây sạt lở bờ sông, bao gồm tác động của biến đổi khí hậu và các hoạt động nhân tạo. Biến đổi khí hậu làm thay đổi dòng chảy và mực nước sông, trong khi các hoạt động khai thác cát và xây dựng không hợp lý làm suy yếu cấu trúc bờ sông. Những yếu tố này đã góp phần làm gia tăng tình trạng sạt lở tại tỉnh An Giang.
3.2. Giải Pháp Chống Sạt Lở
Nghiên cứu đề xuất các giải pháp chống sạt lở bao gồm cả giải pháp công trình và phi công trình. Các giải pháp công trình như xây dựng kè chắn và gia cố bờ sông, trong khi các giải pháp phi công trình bao gồm quản lý chặt chẽ hoạt động khai thác cát và nâng cao nhận thức cộng đồng. Những giải pháp này nhằm giảm thiểu thiệt hại và bảo vệ môi trường tại khu vực nghiên cứu.