I. Khái quát về cấp dưỡng nuôi con và cơ sở pháp lý
Luận văn thạc sĩ Luật học "Thực tiễn giải quyết việc cấp dưỡng nuôi con tại Toà án nhân dân huyện Cao Phong, tỉnh Hoà Bình" của Nguyễn Thị Thanh Huyền (2020) tập trung vào vấn đề cấp dưỡng nuôi con, một vấn đề quan trọng trong lĩnh vực hôn nhân và gia đình. Luận văn khẳng định cha mẹ có nghĩa vụ nuôi dưỡng, chăm sóc con cái, không chỉ là nghĩa vụ pháp lý mà còn là trách nhiệm đạo đức. Cấp dưỡng được định nghĩa là việc một người có nghĩa vụ đóng góp tiền hoặc tài sản để đáp ứng nhu cầu thiết yếu của người không sống chung mà có quan hệ hôn nhân, huyết thống hoặc nuôi dưỡng, trong trường hợp người đó chưa thành niên, không có khả năng lao động và không có tài sản để tự nuôi mình. Luận văn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đảm bảo quyền được cấp dưỡng của con, đặc biệt trong bối cảnh ly hôn gia tăng và tình trạng chung sống như vợ chồng diễn biến phức tạp. Cơ sở pháp lý cho việc cấp dưỡng được nêu rõ, bao gồm Hiến pháp 2013, Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, và Bộ luật Dân sự 2015. Luận văn cũng phân tích các đặc điểm của quan hệ cấp dưỡng, bao gồm tính không thể chuyển giao và thay thế, cũng như phạm vi các chủ thể có nghĩa vụ cấp dưỡng.
II. Thực tiễn giải quyết cấp dưỡng tại Toà án huyện Cao Phong
Luận văn tập trung phân tích thực tiễn giải quyết việc cấp dưỡng nuôi con tại Toà án nhân dân huyện Cao Phong, tỉnh Hòa Bình. Cao Phong là một huyện miền núi với điều kiện kinh tế khó khăn và sự đa dạng về dân tộc, dẫn đến những khó khăn riêng trong việc giải quyết vấn đề cấp dưỡng. Luận văn chỉ ra rằng, bên cạnh việc ly hôn gia tăng, tình trạng nam nữ chung sống như vợ chồng cũng diễn biến phức tạp, gây khó khăn cho việc xem xét và giải quyết cấp dưỡng nuôi con. Mặc dù nguyên tắc giải quyết vấn đề con chung trong trường hợp này tương tự như ly hôn, nhưng sự thiếu chất chế pháp luật và tính chất phức tạp của việc chung sống như vợ chồng khiến việc giải quyết cấp dưỡng gặp nhiều khó khăn, ảnh hưởng đến quyền lợi của con. Luận văn phân tích các bản án, quyết định của tòa án về ly hôn, thay đổi người nuôi con, và mức cấp dưỡng để làm rõ thực tiễn áp dụng pháp luật.
III. Những vướng mắc và nguyên nhân
Luận văn chỉ ra một số vướng mắc trong việc giải quyết cấp dưỡng nuôi con tại Tòa án huyện Cao Phong. Cụ thể, luận văn có thể đề cập đến những khó khăn trong việc xác định mức cấp dưỡng phù hợp, việc thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng của người có nghĩa vụ, cũng như những khó khăn trong việc xử lý các trường hợp trốn tránh nghĩa vụ cấp dưỡng. Nguyên nhân của những vướng mắc này có thể bao gồm nhận thức pháp luật chưa đầy đủ của người dân, khó khăn trong việc chứng minh thu nhập, cũng như những hạn chế trong cơ chế thực thi của tòa án. Đặc biệt, trong bối cảnh huyện miền núi, điều kiện kinh tế khó khăn và trình độ dân trí chưa cao cũng góp phần làm gia tăng những khó khăn trong việc giải quyết cấp dưỡng nuôi con.
IV. Giải pháp nâng cao hiệu quả áp dụng pháp luật
Dựa trên những phân tích về thực tiễn và vướng mắc, luận văn đề xuất một số giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả áp dụng pháp luật về cấp dưỡng nuôi con. Các giải pháp này có thể bao gồm hoàn thiện hệ thống pháp luật, tăng cường công tác tuyên truyền phổ biến pháp luật, nâng cao năng lực chuyên môn của cán bộ tòa án, và tăng cường phối hợp giữa các cơ quan chức năng trong việc thực thi các quyết định của tòa án. Luận văn cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tăng cường ý thức trách nhiệm của cha mẹ đối với con cái, cũng như vai trò của các tổ chức xã hội trong việc hỗ trợ và giám sát việc thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng. Mục tiêu cuối cùng là đảm bảo quyền lợi tốt nhất cho con cái, giúp các em được nuôi dưỡng và phát triển toàn diện.