I. Giới thiệu và cơ sở khoa học
Luận Văn Thạc Sĩ: Đánh Giá Hiện Trạng Môi Trường Bãi Rác Nông Tiến Tại Tuyên Quang tập trung vào việc đánh giá hiện trạng môi trường tại bãi rác Nông Tiến, thành phố Tuyên Quang. Nghiên cứu này nhằm xác định các tác động môi trường và đề xuất giải pháp cải tạo phù hợp. Cơ sở khoa học của đề tài dựa trên các quy định pháp lý về quản lý chất thải rắn, bao gồm Nghị định 59/2007/NĐ-CP. Chất thải rắn được định nghĩa là các chất thải ở thể rắn, phát sinh từ hoạt động sản xuất, kinh doanh, dịch vụ và sinh hoạt. Nghiên cứu cũng phân loại chất thải rắn theo nguồn phát sinh và mức độ nguy hại, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc quản lý và xử lý chất thải để bảo vệ môi trường và sức khỏe con người.
1.1. Tổng quan về chất thải rắn
Chất thải rắn được phân loại theo nguồn phát sinh, bao gồm chất thải từ sinh hoạt, thương mại, cơ quan, công nghiệp, nông nghiệp và xây dựng. Chất thải sinh hoạt là loại phổ biến nhất, bao gồm thực phẩm dư thừa, bao bì, đồ điện tử và chất thải độc hại. Chất thải công nghiệp và chất thải y tế có thành phần phức tạp và nguy hại hơn, đòi hỏi quy trình xử lý đặc biệt. Nghiên cứu cũng đề cập đến các phương pháp xử lý chất thải rắn, bao gồm tái chế, tái sử dụng và chôn lấp hợp vệ sinh.
1.2. Phân loại chất thải rắn
Chất thải rắn được phân loại theo thành phần hóa học, vật lý và mức độ nguy hại. Chất thải nguy hại bao gồm các hóa chất độc hại, chất thải y tế và chất thải phóng xạ, trong khi chất thải không nguy hại là các loại rác thải thông thường. Nghiên cứu nhấn mạnh sự cần thiết của việc phân loại rác tại nguồn để tạo điều kiện thuận lợi cho công tác xử lý và tái chế.
II. Hiện trạng quản lý chất thải rắn tại Tuyên Quang
Nghiên cứu đánh giá hiện trạng quản lý chất thải rắn tại thành phố Tuyên Quang, đặc biệt là tại bãi rác Nông Tiến. Bãi rác Nông Tiến là nơi tiếp nhận và xử lý toàn bộ lượng rác thải sinh hoạt của thành phố. Tuy nhiên, việc quản lý và xử lý rác tại đây chưa đáp ứng được các tiêu chuẩn vệ sinh môi trường, dẫn đến tình trạng ô nhiễm nghiêm trọng. Nghiên cứu chỉ ra rằng, lượng rác thải phát sinh hàng ngày tại thành phố Tuyên Quang ngày càng tăng, trong khi công nghệ xử lý rác còn lạc hậu, gây ảnh hưởng xấu đến môi trường và sức khỏe cộng đồng.
2.1. Tình hình thu gom và xử lý rác thải
Công ty TNHH Môi trường Đô thị Tuyên Quang là đơn vị chịu trách nhiệm thu gom và vận chuyển rác thải đến bãi rác Nông Tiến. Tuy nhiên, quy trình thu gom và xử lý rác còn nhiều bất cập, dẫn đến tình trạng rác thải không được phân loại và xử lý đúng cách. Bãi rác Nông Tiến không được thiết kế theo tiêu chuẩn bãi chôn lấp hợp vệ sinh, gây ra các vấn đề ô nhiễm môi trường đất, nước và không khí.
2.2. Đánh giá mức độ ô nhiễm tại bãi rác Nông Tiến
Nghiên cứu tiến hành đánh giá mức độ ô nhiễm tại bãi rác Nông Tiến thông qua việc phân tích các mẫu đất, nước và không khí. Kết quả cho thấy, nước rỉ rác từ bãi rác có hàm lượng các chất ô nhiễm như BOD5, COD và NH4+-N vượt quá tiêu chuẩn cho phép. Môi trường không khí xung quanh bãi rác cũng bị ô nhiễm bởi các khí độc hại như H2S và NH3. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng, môi trường đất tại khu vực bãi rác bị nhiễm các kim loại nặng, gây ảnh hưởng đến sức khỏe người dân sống xung quanh.
III. Giải pháp và kiến nghị
Nghiên cứu đề xuất các giải pháp quản lý và xử lý chất thải rắn nhằm giảm thiểu ô nhiễm môi trường tại bãi rác Nông Tiến. Các giải pháp bao gồm việc nâng cấp công nghệ xử lý rác, áp dụng các phương pháp xử lý hiện đại như phân loại rác tại nguồn, tái chế và chôn lấp hợp vệ sinh. Nghiên cứu cũng kiến nghị các cơ quan chức năng tăng cường giám sát và quản lý bãi rác, đồng thời nâng cao nhận thức của người dân về vấn đề bảo vệ môi trường.
3.1. Giải pháp công nghệ
Nghiên cứu đề xuất áp dụng các công nghệ xử lý rác hiện đại như công nghệ ép kiện và công nghệ Hydromex để giảm thiểu lượng rác thải chôn lấp và hạn chế ô nhiễm môi trường. Công nghệ ép kiện giúp giảm thể tích rác thải, trong khi công nghệ Hydromex sử dụng vi sinh vật để phân hủy rác thải hữu cơ một cách hiệu quả.
3.2. Giải pháp quản lý và nâng cao nhận thức
Nghiên cứu nhấn mạnh sự cần thiết của việc nâng cao nhận thức cộng đồng về vấn đề phân loại rác tại nguồn và bảo vệ môi trường. Các chương trình giáo dục và tuyên truyền cần được triển khai rộng rãi để người dân hiểu rõ tác hại của việc xả rác bừa bãi và lợi ích của việc tái chế, tái sử dụng rác thải.