Tổng quan nghiên cứu

Trong bối cảnh đại dịch Covid-19 gây ra làn sóng phá sản doanh nghiệp trên toàn cầu, đặc biệt là các ngành chịu ảnh hưởng nặng nề như bất động sản, việc dự báo khả năng phá sản của doanh nghiệp trở nên cấp thiết. Theo báo cáo của Euler Hermes, tỷ lệ phá sản doanh nghiệp toàn cầu dự kiến tăng 35% từ năm 2019 đến 2021, trong đó Mỹ tăng 57%, Brazil 45%, Anh 43%, Tây Ban Nha 41% và Trung Quốc 20%. Tại Việt Nam, ngành bất động sản giữ vai trò quan trọng trong nền kinh tế với nhiều dự án lớn, tuy nhiên cũng chịu nhiều rủi ro tài chính do biến động thị trường và tác động của đại dịch. Nghiên cứu này tập trung áp dụng mô hình Z-score và H-score để dự báo khả năng phá sản của 56 doanh nghiệp bất động sản niêm yết trên Sở Giao dịch Chứng khoán TP. Hồ Chí Minh và Hà Nội trong giai đoạn 2017-2020. Mục tiêu chính là đánh giá độ chính xác của hai mô hình trong dự báo rủi ro phá sản, từ đó cung cấp cơ sở khoa học cho nhà quản lý, nhà đầu tư và tổ chức tài chính trong việc ra quyết định. Nghiên cứu có ý nghĩa thực tiễn lớn khi giúp giảm thiểu thiệt hại tài chính, bảo vệ quyền lợi các bên liên quan và góp phần ổn định thị trường chứng khoán cũng như nền kinh tế quốc gia.

Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu

Khung lý thuyết áp dụng

Nghiên cứu dựa trên hai mô hình dự báo phá sản doanh nghiệp phổ biến là mô hình Z-score của Altman và mô hình H-score của Fulmer. Mô hình Z-score (1995) được thiết kế phù hợp với doanh nghiệp phi sản xuất, bao gồm 4 biến chính: vốn lưu động trên tổng tài sản (X1), lợi nhuận giữ lại trên tổng tài sản (X2), lợi nhuận trước thuế và lãi vay trên tổng tài sản (X3), và giá trị sổ sách vốn chủ sở hữu trên nợ phải trả (X4). Mô hình phân loại doanh nghiệp thành ba vùng: an toàn (Z > 2,6), cảnh báo (1,1 < Z ≤ 2,6) và nguy hiểm (Z ≤ 1,1). Mô hình H-score sử dụng 9 biến tài chính, bao gồm lợi nhuận giữ lại, doanh thu, dòng tiền từ hoạt động kinh doanh, nợ phải trả, nợ ngắn