I. Tính cấp thiết của nghiên cứu
Đình chỉ giải quyết vụ án dân sự là một trong những hoạt động tố tụng quan trọng nhằm chấm dứt việc giải quyết một vụ án cụ thể. Việc nghiên cứu đề tài này có ý nghĩa thiết thực trong bối cảnh thực tiễn hiện nay, khi mà việc áp dụng đình chỉ giải quyết vụ án dân sự còn gặp nhiều bất cập. Các thẩm phán tại Tòa án nhân dân tỉnh Lạng Sơn đã thể hiện sự thận trọng trong việc áp dụng quy định pháp luật, nhưng vẫn còn nhiều trường hợp đình chỉ không đúng quy định, dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cho quyền lợi của các đương sự. Đặc biệt, tỉnh Lạng Sơn có nhiều đặc điểm riêng về địa lý, kinh tế và xã hội, ảnh hưởng đến việc giải quyết các vụ án dân sự. Do đó, việc nghiên cứu sâu sắc về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự tại đây là cần thiết để tìm ra giải pháp nâng cao hiệu quả thực thi pháp luật, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân.
II. Tình hình nghiên cứu đề tài
Trong thời gian qua, nhiều công trình nghiên cứu đã được thực hiện về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự tại Việt Nam. Các nghiên cứu này không chỉ tập trung vào lý thuyết mà còn phân tích thực tiễn áp dụng pháp luật. Ví dụ, luận văn của Phạm Thị Lan (2019) đã chỉ ra những vấn đề lý luận và thực tiễn về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, từ đó đưa ra các kiến nghị nhằm hoàn thiện pháp luật. Hay như Trần Văn Duy (2018) đã phân tích các quy định pháp luật liên quan đến đình chỉ vụ án, chỉ ra những vướng mắc trong thực tiễn áp dụng. Những công trình nghiên cứu này đã tạo ra nền tảng lý luận vững chắc cho việc nghiên cứu đề tài này, đồng thời mở ra hướng đi mới cho việc hoàn thiện hệ thống pháp luật về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự.
III. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
Mục đích chính của nghiên cứu này là đánh giá các quy định pháp luật về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự và thực tiễn áp dụng tại Tòa án nhân dân tỉnh Lạng Sơn. Nhiệm vụ nghiên cứu bao gồm phân tích các khái niệm cơ bản về đình chỉ vụ án, đánh giá thực trạng pháp luật hiện hành và chỉ ra những bất cập trong việc áp dụng quy định pháp luật. Đồng thời, nghiên cứu cũng sẽ đề xuất các giải pháp nhằm hoàn thiện pháp luật, nâng cao hiệu quả thực thi các quy định liên quan đến đình chỉ vụ án dân sự. Qua đó, góp phần bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân và đảm bảo tính công bằng trong hoạt động tư pháp.
IV. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn tập trung vào các quy định pháp luật về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự và các quyết định đình chỉ của Tòa án nhân dân tỉnh Lạng Sơn. Phạm vi nghiên cứu được giới hạn trong thời gian từ năm 2015 đến năm 2020, tập trung vào các Tòa án nhân dân hai cấp tại tỉnh Lạng Sơn. Việc lựa chọn phạm vi này nhằm đảm bảo tính khả thi và thực tiễn của nghiên cứu, đồng thời phản ánh đúng tình hình thực tế trong việc áp dụng quy định pháp luật về đình chỉ vụ án tại địa phương.
V. Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu
Trong quá trình nghiên cứu, luận văn áp dụng phương pháp luận duy vật biện chứng của chủ nghĩa Mác - Lênin, kết hợp với các phương pháp nghiên cứu khoa học như phân tích, tổng hợp, so sánh và thống kê. Phương pháp phân tích giúp làm rõ các khái niệm và nội dung liên quan đến đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, trong khi phương pháp so sánh giúp chỉ ra sự khác biệt trong việc áp dụng quy định pháp luật giữa các địa phương. Phương pháp thống kê được sử dụng để thu thập và xử lý dữ liệu thực tiễn, từ đó đưa ra những đánh giá chính xác về tình hình thực hiện pháp luật tại tỉnh Lạng Sơn.
VI. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của luận văn
Luận văn không chỉ góp phần làm rõ cơ sở lý luận về đình chỉ giải quyết vụ án dân sự theo pháp luật Việt Nam mà còn có ý nghĩa thực tiễn quan trọng. Các giải pháp và kiến nghị trong luận văn sẽ giúp hoàn thiện các quy định pháp luật về đình chỉ vụ án, nâng cao hiệu quả thực thi pháp luật, từ đó bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân. Ngoài ra, kết quả nghiên cứu cũng có thể được tham khảo và áp dụng cho các Tòa án nhân dân tại các tỉnh, thành phố khác, góp phần nâng cao chất lượng và hiệu quả công tác xét xử tại Việt Nam.