Tổng quan nghiên cứu
Ngành sản xuất giày dép là một trong những ngành công nghiệp trọng điểm của Việt Nam, đóng góp trên 10% tổng kim ngạch xuất khẩu quốc gia. Năm 2017, Việt Nam sản xuất khoảng 1,14 tỷ đôi giày dép, đứng thứ ba thế giới sau Trung Quốc và Ấn Độ. Tỉnh Thanh Hóa, với sự phát triển mạnh mẽ của ngành sản xuất giày dép, đạt sản lượng xuất khẩu khoảng 77,6 triệu đôi năm 2017, chiếm gần 7,6% sản lượng cả nước. Tuy nhiên, sự phát triển này kéo theo lượng chất thải rắn (CTR) lớn, đặc biệt là chất thải rắn công nghiệp và nguy hại phát sinh từ quá trình sản xuất, gây áp lực lớn lên môi trường địa phương.
Chất thải rắn ngành giày dép bao gồm bavia da thuộc chứa Cr3+, các loại nhựa, cao su, vải vụn, keo dán và dung môi hữu cơ, trong đó có nhiều thành phần nguy hại như Cr6+ có khả năng gây ung thư và ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe con người. Tại Thanh Hóa, các nhà máy sản xuất giày dép phát sinh hàng trăm tấn chất thải rắn mỗi năm, trong đó tỷ lệ chất thải công nghiệp thông thường chiếm khoảng 67%, chất thải nguy hại chiếm gần 5%, còn lại là chất thải sinh hoạt.
Mục tiêu nghiên cứu là đánh giá khả năng tái chế và tái sử dụng chất thải rắn phát sinh từ ngành sản xuất giày dép trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa, từ đó đề xuất các giải pháp quản lý và xử lý phù hợp, góp phần giảm thiểu ô nhiễm môi trường và nâng cao hiệu quả sử dụng tài nguyên. Nghiên cứu tập trung khảo sát 9 nhà máy sản xuất giày dép chủ yếu thuộc Tập đoàn HongFu, với phạm vi thời gian khảo sát từ năm 2017 đến 2018. Kết quả nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc xây dựng chính sách quản lý chất thải rắn công nghiệp tại địa phương, đồng thời hỗ trợ phát triển bền vững ngành công nghiệp giày dép.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn dựa trên các lý thuyết quản lý tài nguyên và môi trường, tập trung vào mô hình quản lý chất thải rắn công nghiệp và các phương pháp tái chế, tái sử dụng chất thải. Hai lý thuyết chính được áp dụng gồm:
- Lý thuyết quản lý chất thải rắn bền vững: Nhấn mạnh việc giảm thiểu phát sinh chất thải tại nguồn, tái sử dụng và tái chế nhằm giảm thiểu tác động môi trường và tối ưu hóa sử dụng tài nguyên.
- Mô hình chu trình vật chất (Material Flow Analysis - MFA): Phân tích dòng chảy vật chất trong quá trình sản xuất để xác định nguồn phát sinh chất thải, thành phần và khả năng thu hồi, tái chế.
Các khái niệm chuyên ngành được sử dụng bao gồm: chất thải rắn công nghiệp thông thường, chất thải nguy hại, bavia da thuộc chứa Cr3+, công nghệ nhiệt phân, đốt thu hồi nhiệt, và quản lý phân loại chất thải tại nguồn.
Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng phương pháp khảo sát thực tế kết hợp thu thập số liệu thứ cấp từ 9 nhà máy sản xuất giày dép trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa. Cỡ mẫu gồm 9 nhà máy thuộc Tập đoàn HongFu, chiếm phần lớn sản lượng xuất khẩu của tỉnh. Phương pháp chọn mẫu là chọn lọc theo tiêu chí nhà máy có quy mô sản xuất lớn và có báo cáo quản lý chất thải đầy đủ.
Dữ liệu thu thập bao gồm khối lượng chất thải rắn phát sinh, thành phần chất thải, phương pháp xử lý hiện tại và các biện pháp tái chế đang áp dụng. Phân tích dữ liệu sử dụng phương pháp thống kê mô tả, so sánh tỷ lệ phát sinh chất thải giữa các nhà máy và đối chiếu với các nghiên cứu trong nước. Thời gian nghiên cứu kéo dài từ năm 2017 đến 2018, đảm bảo tính cập nhật và phản ánh thực trạng ngành sản xuất giày dép tại Thanh Hóa.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
Khối lượng chất thải rắn phát sinh: Tổng khối lượng chất thải rắn phát sinh tại 9 nhà máy khảo sát đạt khoảng 9.137 tấn/năm, tương đương 67,2 kg chất thải rắn phát sinh trên mỗi triệu đôi giày. Trong đó, chất thải công nghiệp thông thường chiếm tỷ lệ lớn nhất với khoảng 67%, chất thải nguy hại chiếm 5%, còn lại là chất thải sinh hoạt.
Thành phần chất thải rắn công nghiệp: Cao su, nhựa, vải vụn và giấy chiếm phần lớn trong chất thải công nghiệp thông thường, với tỷ lệ lần lượt là 7% và 53%. Chất thải nguy hại chủ yếu là keo dán chứa dung môi hữu cơ, mực in thải, bao bì kim loại và nhựa có chứa thành phần nguy hại.
Khả năng tái chế và tái sử dụng: Khoảng 60-70% chất thải rắn công nghiệp có thể được tái chế hoặc tái sử dụng thông qua các biện pháp như thu hồi phế liệu, đốt thu hồi nhiệt và nhiệt phân để sản xuất nhiên liệu công nghiệp. Một số nhà máy đã áp dụng thành công công nghệ đốt thu hồi nhiệt, giảm lượng chất thải phải xử lý bằng phương pháp chôn lấp.
So sánh với nghiên cứu trước đây: Tỷ lệ phát sinh chất thải rắn tại các nhà máy Thanh Hóa thấp hơn khoảng 42% so với mức trung bình của ngành sản xuất giày dép Việt Nam giai đoạn 2007-2008. Nguyên nhân chính là do công nghệ sản xuất hiện đại hơn và quản lý chất thải hiệu quả hơn tại các nhà máy thuộc Tập đoàn HongFu.
Thảo luận kết quả
Khối lượng chất thải rắn phát sinh lớn phản ánh quy mô sản xuất công nghiệp giày dép tại Thanh Hóa, đồng thời cho thấy áp lực môi trường đáng kể nếu không có biện pháp quản lý hiệu quả. Thành phần chất thải đa dạng, đặc biệt là các chất thải nguy hại chứa Cr3+ và dung môi hữu cơ, đòi hỏi các giải pháp xử lý chuyên biệt để tránh ô nhiễm môi trường và ảnh hưởng sức khỏe người lao động.
Việc áp dụng công nghệ đốt thu hồi nhiệt và nhiệt phân đã chứng minh hiệu quả trong việc giảm thiểu lượng chất thải phải chôn lấp, đồng thời tận dụng năng lượng từ chất thải. Kết quả này phù hợp với các nghiên cứu quốc tế về xử lý chất thải công nghiệp trong ngành da giày, đồng thời góp phần thực hiện các mục tiêu quản lý chất thải bền vững theo Quyết định số 491/QĐ-TTg của Chính phủ.
Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ phân bố tỷ lệ các loại chất thải rắn theo từng nhà máy và bảng so sánh khối lượng chất thải phát sinh trên mỗi triệu đôi giày giữa các nhà máy, giúp minh họa rõ ràng hiệu quả quản lý chất thải và tiềm năng tái chế.
Đề xuất và khuyến nghị
Tăng cường phân loại chất thải tại nguồn: Áp dụng hệ thống phân loại chất thải rắn ngay tại các công đoạn sản xuất để nâng cao hiệu quả thu hồi và tái chế, giảm thiểu lượng chất thải nguy hại lẫn lộn. Thời gian thực hiện trong 1 năm, chủ thể là các nhà máy và Sở Tài nguyên và Môi trường Thanh Hóa.
Mở rộng ứng dụng công nghệ đốt thu hồi nhiệt và nhiệt phân: Đầu tư và nâng cấp hệ thống xử lý chất thải rắn công nghiệp bằng công nghệ đốt thu hồi nhiệt và nhiệt phân để tận dụng năng lượng, giảm thiểu phát thải độc hại. Kế hoạch triển khai trong 2-3 năm, do các doanh nghiệp phối hợp với các viện nghiên cứu và cơ quan quản lý.
Xây dựng chương trình đào tạo nâng cao nhận thức về quản lý chất thải: Tổ chức các khóa đào tạo cho cán bộ quản lý và công nhân về phân loại, thu gom và xử lý chất thải rắn, đặc biệt là chất thải nguy hại. Thời gian thực hiện liên tục hàng năm, do Sở Tài nguyên và Môi trường phối hợp với các trường đại học.
Phát triển thị trường thu mua phế liệu và tái chế: Hỗ trợ các doanh nghiệp xây dựng mạng lưới thu mua phế liệu, tạo điều kiện thuận lợi cho việc tái chế và tái sử dụng chất thải rắn, góp phần giảm chi phí xử lý và tăng hiệu quả kinh tế. Thời gian thực hiện trong 1-2 năm, do các doanh nghiệp và chính quyền địa phương phối hợp.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
Các nhà quản lý môi trường và tài nguyên tại địa phương: Sử dụng kết quả nghiên cứu để xây dựng chính sách quản lý chất thải rắn công nghiệp phù hợp với điều kiện thực tế của tỉnh Thanh Hóa.
Doanh nghiệp sản xuất giày dép và các ngành công nghiệp liên quan: Áp dụng các giải pháp tái chế, tái sử dụng chất thải rắn nhằm giảm chi phí xử lý và nâng cao hiệu quả sản xuất bền vững.
Các nhà nghiên cứu và sinh viên chuyên ngành quản lý tài nguyên và môi trường: Tham khảo phương pháp nghiên cứu, số liệu thực tế và các giải pháp xử lý chất thải rắn trong ngành công nghiệp giày dép.
Cơ quan quản lý nhà nước về môi trường và công nghiệp: Dựa trên luận văn để đánh giá hiện trạng, xây dựng kế hoạch phát triển ngành công nghiệp xanh, thân thiện môi trường.
Câu hỏi thường gặp
Ngành sản xuất giày dép tại Thanh Hóa phát sinh bao nhiêu tấn chất thải rắn mỗi năm?
Theo khảo sát, 9 nhà máy sản xuất giày dép tại Thanh Hóa phát sinh khoảng 9.137 tấn chất thải rắn mỗi năm, trong đó phần lớn là chất thải công nghiệp thông thường.Chất thải rắn nguy hại trong ngành giày dép gồm những loại nào?
Chất thải nguy hại chủ yếu là keo dán chứa dung môi hữu cơ, mực in thải, bao bì kim loại và nhựa có chứa thành phần nguy hại, chiếm khoảng 5% tổng lượng chất thải.Các biện pháp tái chế chất thải rắn ngành giày dép hiệu quả nhất hiện nay là gì?
Các biện pháp hiệu quả gồm thu hồi phế liệu làm nguyên liệu sản xuất, đốt thu hồi nhiệt và công nghệ nhiệt phân để chuyển hóa chất thải thành nhiên liệu công nghiệp.Tại sao tỷ lệ phát sinh chất thải rắn tại Thanh Hóa thấp hơn mức trung bình cả nước?
Do các nhà máy tại Thanh Hóa sử dụng công nghệ sản xuất hiện đại, quản lý chất thải tốt và thuộc cùng một tập đoàn có quy trình quản lý thống nhất, giúp giảm lượng chất thải phát sinh.Làm thế nào để nâng cao hiệu quả quản lý chất thải rắn trong ngành giày dép?
Cần tăng cường phân loại chất thải tại nguồn, áp dụng công nghệ xử lý hiện đại, đào tạo nhân lực và phát triển thị trường thu mua phế liệu để thúc đẩy tái chế và tái sử dụng.
Kết luận
- Ngành sản xuất giày dép tại Thanh Hóa phát sinh lượng lớn chất thải rắn, trong đó chất thải công nghiệp thông thường chiếm tỷ lệ cao nhất.
- Chất thải nguy hại chứa các thành phần độc hại như Cr3+ và dung môi hữu cơ cần được xử lý triệt để để bảo vệ môi trường và sức khỏe con người.
- Khả năng tái chế và tái sử dụng chất thải rắn trong ngành giày dép là rất lớn, đặc biệt qua các công nghệ đốt thu hồi nhiệt và nhiệt phân.
- Tỷ lệ phát sinh chất thải rắn tại Thanh Hóa thấp hơn mức trung bình cả nước nhờ áp dụng công nghệ hiện đại và quản lý chất thải hiệu quả.
- Đề xuất các giải pháp quản lý, phân loại, xử lý và tái chế chất thải rắn nhằm giảm thiểu ô nhiễm và nâng cao hiệu quả sử dụng tài nguyên, góp phần phát triển bền vững ngành công nghiệp giày dép.
Tiếp theo, các nhà quản lý và doanh nghiệp cần phối hợp triển khai các giải pháp đề xuất, đồng thời tiếp tục nghiên cứu mở rộng phạm vi và áp dụng công nghệ mới để nâng cao hiệu quả quản lý chất thải rắn trong ngành sản xuất giày dép.