Sự Tiến Hóa Đo Lường Hiệu Suất và Trách Nhiệm trong Chính Quyền Địa Phương Indonesia

Trường đại học

RMIT University

Người đăng

Ẩn danh

Thể loại

thesis

2016

181
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Mục lục chi tiết

Declaration

Acknowledgments

Table of Contents

List of Figures

List of Tables

Thesis Related Publication

1. Chapter 1: Introduction

1.1. Objective of the study and research questions

1.2. Contribution of the study

1.3. Outline of the thesis

2. Chapter 2: Literature Review

2.1. Public sector PMS

2.2. NPM and NPFM as impetuses for change

2.3. Corporate governance and good governance as more recent public sector reform frameworks

2.4. PMS adoption and impediments

2.5. Defining accountability in the public sector

2.6. Dimensions of accountability in the public sector

2.7. Corporate and hierarchical accountability

2.8. Vertical versus horizontal accountability

2.9. External versus internal accountability

2.10. Management accounting reform in the Indonesian Government and the practices of neighboring countries

3. Chapter 3: Theoretical Framework

3.1. New Institutional Sociology (NIS) as a lens

3.2. Isomorphic processes under NIS perspective

3.3. NIS approach on performance measurement research

3.4. PMS introduction and development overtime

3.5. Major impediments to PMS development and implementation

3.6. The extent of accountability

4. Chapter 4: Research Method

4.1. The nature of qualitative research and its philosophical assumptions

4.1.1. The nature of qualitative research

4.1.2. Qualitative research philosophical assumptions

4.2. Method of data collection and data analysis

4.2.1. Sources of evidence

4.2.2. Method of data analysis

4.3. Credibility of research

4.4. Transferability of research

4.5. Ethical issues and data storage

5. Chapter 5: The Research Setting

5.1. Indonesia in brief

5.2. The structure of the Indonesian Government

5.3. The concept of PMS and accountability in the Indonesian Government

5.4. The evolution of the Indonesian regional government PMS since 1999

5.4.1. The introduction of a PMS for accountability (1999-2003)

5.4.2. Revision in performance planning and budgeting and the introduction of key performance indicators (KPIs) (2004-2009)

5.4.3. Improvement in PMS regulations (2010-2014)

5.5. A picture of the current government PMS

5.6. Impediments to PMS development and implementation

5.7. The discharge of accountability through PMS implementation

5.8. Motivation in adopting the central government PMS framework

5.9. PMS introduction and development

5.10. Impediments to the development and implementation process

5.11. The extent of accountability

5.12. Evidence of Isomorphism

5.13. Summary of research approach and key findings

5.14. Summary of key contributions

5.15. Limitations and areas for further research

Appendix I: Documents used as source of evidence

Appendix II: An example of performance disclosure

Appendix III: Strategic plan template in performance measurement regulations

Appendix IV: Sample of a working plan and budget

Appendix V: A performance agreement template

Appendix VI: The results of local government SAKIP evaluation from 2009 to 2012

Appendix VII: Node summary report

Appendix VIII: A sample of hierarchical structure of coding

Appendix IX: Ethics- Participant Information sheet (invitation letter), Consent Form

List of Figures

List of Tables

Acronyms

Thesis Related Publication

Abstract

Tóm tắt

I. Tổng Quan về Sự Tiến Hóa Đo Lường Hiệu Suất trong Chính Quyền Địa Phương Indonesia

Sự tiến hóa trong việc đo lường hiệu suất và trách nhiệm trong chính quyền địa phương Indonesia đã trở thành một chủ đề quan trọng trong nghiên cứu quản lý công. Kể từ năm 1999, Indonesia đã thực hiện nhiều cải cách nhằm nâng cao hiệu quả quản lý và trách nhiệm giải trình. Những thay đổi này không chỉ ảnh hưởng đến cách thức đo lường hiệu suất mà còn định hình lại mối quan hệ giữa chính quyền trung ương và địa phương. Việc áp dụng các hệ thống đo lường hiệu suất (PMS) đã trở thành một phần thiết yếu trong việc đảm bảo tính minh bạch và trách nhiệm trong quản lý công.

1.1. Định Nghĩa và Tầm Quan Trọng của Đo Lường Hiệu Suất

Đo lường hiệu suất trong chính quyền địa phương Indonesia không chỉ là việc thu thập dữ liệu mà còn là một công cụ quan trọng để đánh giá hiệu quả hoạt động của các cơ quan nhà nước. Điều này giúp cải thiện chất lượng dịch vụ công và tăng cường trách nhiệm giải trình.

1.2. Lịch Sử và Bối Cảnh Cải Cách

Sự chuyển mình của Indonesia từ một chính quyền tập trung sang một mô hình phân quyền đã tạo ra nhu cầu cấp thiết về việc cải cách hệ thống đo lường hiệu suất. Các quy định mới đã được ban hành nhằm đảm bảo rằng các cơ quan địa phương có thể thực hiện trách nhiệm của mình một cách hiệu quả.

II. Những Thách Thức trong Đo Lường Hiệu Suất và Trách Nhiệm

Mặc dù đã có nhiều cải cách, nhưng việc thực hiện các hệ thống đo lường hiệu suất vẫn gặp phải nhiều thách thức. Các vấn đề như thiếu sự cam kết từ lãnh đạo, năng lực tổ chức thấp và sự thiếu phối hợp giữa các cơ quan vẫn tồn tại. Những thách thức này ảnh hưởng đến khả năng thực hiện các quy định và đạt được mục tiêu hiệu suất.

2.1. Thiếu Cam Kết từ Lãnh Đạo

Sự thiếu cam kết từ lãnh đạo cấp cao trong các cơ quan chính quyền địa phương đã dẫn đến việc thực hiện các hệ thống PMS không hiệu quả. Điều này làm giảm động lực cho nhân viên và ảnh hưởng đến chất lượng dịch vụ công.

2.2. Năng Lực Tổ Chức Thấp

Năng lực tổ chức thấp trong các cơ quan chính quyền địa phương đã cản trở việc áp dụng các hệ thống đo lường hiệu suất. Việc thiếu kỹ năng và kiến thức cần thiết để thực hiện các quy trình này đã dẫn đến sự không đồng nhất trong việc thu thập và phân tích dữ liệu.

III. Phương Pháp Cải Cách Đo Lường Hiệu Suất

Để giải quyết các thách thức hiện tại, chính quyền địa phương Indonesia cần áp dụng các phương pháp cải cách hiệu quả. Việc áp dụng các chỉ số hiệu suất chính (KPIs) và cải tiến quy trình quản lý sẽ giúp nâng cao hiệu quả và trách nhiệm giải trình.

3.1. Áp Dụng Chỉ Số Hiệu Suất Chính KPIs

Việc áp dụng KPIs sẽ giúp các cơ quan chính quyền địa phương có thể đo lường và đánh giá hiệu suất một cách chính xác hơn. Điều này không chỉ giúp cải thiện chất lượng dịch vụ mà còn tăng cường trách nhiệm giải trình đối với người dân.

3.2. Cải Tiến Quy Trình Quản Lý

Cải tiến quy trình quản lý là cần thiết để đảm bảo rằng các hệ thống PMS được thực hiện một cách hiệu quả. Việc này bao gồm việc đào tạo nhân viên và cải thiện khả năng phối hợp giữa các cơ quan.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn và Kết Quả Nghiên Cứu

Nghiên cứu cho thấy rằng việc áp dụng các hệ thống đo lường hiệu suất đã mang lại nhiều lợi ích cho chính quyền địa phương Indonesia. Các cơ quan đã có thể cải thiện hiệu quả hoạt động và tăng cường trách nhiệm giải trình thông qua việc sử dụng dữ liệu hiệu suất.

4.1. Cải Thiện Hiệu Quả Hoạt Động

Các cơ quan chính quyền địa phương đã có thể cải thiện hiệu quả hoạt động thông qua việc áp dụng các hệ thống PMS. Điều này đã dẫn đến việc cung cấp dịch vụ công tốt hơn cho người dân.

4.2. Tăng Cường Trách Nhiệm Giải Trình

Việc sử dụng dữ liệu hiệu suất đã giúp tăng cường trách nhiệm giải trình của các cơ quan chính quyền địa phương. Người dân có thể dễ dàng theo dõi và đánh giá hiệu quả hoạt động của chính quyền.

V. Kết Luận và Tương Lai của Đo Lường Hiệu Suất

Sự tiến hóa trong đo lường hiệu suất và trách nhiệm trong chính quyền địa phương Indonesia đang tiếp tục phát triển. Các cải cách hiện tại cần được duy trì và mở rộng để đảm bảo rằng các cơ quan có thể đáp ứng được nhu cầu của người dân và nâng cao hiệu quả quản lý.

5.1. Tầm Quan Trọng của Cải Cách Liên Tục

Cải cách liên tục là cần thiết để đảm bảo rằng các hệ thống PMS luôn phù hợp với nhu cầu của người dân và yêu cầu của chính quyền trung ương.

5.2. Hướng Tới Tương Lai Bền Vững

Hướng tới một tương lai bền vững trong quản lý công sẽ yêu cầu sự hợp tác chặt chẽ giữa các cơ quan chính quyền và sự tham gia tích cực của cộng đồng.

23/06/2025
Masters thesis of business accountancy performance measurement evolution and accountability in indonesian regional governments

Bạn đang xem trước tài liệu:

Masters thesis of business accountancy performance measurement evolution and accountability in indonesian regional governments