I. Sự cần thiết nghiên cứu đề tài
Luật Nhà ở 2014 đã được ban hành nhằm đáp ứng nhu cầu hội nhập quốc tế và tạo điều kiện cho cá nhân nước ngoài sở hữu nhà ở tại Việt Nam. Nhu cầu này không chỉ xuất phát từ việc làm việc và sinh sống của người nước ngoài mà còn từ việc thúc đẩy phát triển kinh tế và thu hút nguồn ngoại tệ. Theo báo cáo của Bộ Công an, lượng người nước ngoài nhập cảnh vào Việt Nam đã gia tăng đáng kể trước khi xảy ra đại dịch Covid-19, cho thấy tiềm năng thị trường nhà ở cho người nước ngoài. Tuy nhiên, thực tế cho thấy vẫn còn nhiều vấn đề tồn tại trong việc thực hiện quyền sở hữu nhà ở của cá nhân nước ngoài, từ quy định pháp lý cho đến thực tiễn áp dụng. Điều này đòi hỏi một nghiên cứu sâu sắc để làm rõ các quy định hiện hành, đồng thời đưa ra các kiến nghị hoàn thiện pháp luật, nhằm bảo vệ quyền lợi cho người nước ngoài và đảm bảo an ninh trật tự xã hội. "Việc sở hữu nhà ở của cá nhân nước ngoài không chỉ là quyền lợi mà còn là trách nhiệm đối với cộng đồng".
II. Tổng quan tình hình nghiên cứu
Nghiên cứu về sở hữu nhà ở của cá nhân nước ngoài tại Việt Nam đã được nhiều học giả quan tâm. Các luận văn như của Ngô Thanh Hương và Nguyễn Tan Thanh An đã cung cấp khung lý luận và thực trạng áp dụng pháp luật về sở hữu nhà ở. Các công trình này không chỉ làm rõ các quy định pháp lý mà còn chỉ ra các vấn đề còn tồn tại trong việc thực thi. Hơn nữa, những nghiên cứu gần đây như của Đỗ Thị Hồng và Trần Trọng Mạnh đã chỉ ra những khó khăn trong việc cấp giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở cho người nước ngoài. Những công trình này đóng góp quan trọng vào việc hiểu rõ hơn về khung pháp lý và thực tiễn, đồng thời tạo cơ sở cho các nghiên cứu tiếp theo. "Việc tổng hợp các nghiên cứu trước đó là cần thiết để xây dựng một bức tranh toàn diện về vấn đề này".
III. Mục tiêu đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Mục tiêu chính của luận văn là xây dựng hệ thống lý luận và kiến nghị lập pháp liên quan đến sở hữu nhà ở của cá nhân nước ngoài. Đối tượng nghiên cứu bao gồm các quy định pháp lý và thực tiễn áp dụng từ khi Luật Nhà ở 2014 có hiệu lực. Phạm vi nghiên cứu được xác định từ năm 2014 đến nay, nhằm nắm bắt những thay đổi và ảnh hưởng của các chính sách đến quyền sở hữu nhà ở của người nước ngoài. Nghiên cứu sẽ tập trung vào các vấn đề pháp lý, thực trạng và đề xuất các giải pháp nhằm hoàn thiện khung pháp lý. "Mục tiêu này không chỉ nhằm cung cấp kiến thức mà còn giúp cải thiện chính sách liên quan đến sở hữu nhà ở cho người nước ngoài".
IV. Phương pháp nghiên cứu
Luận văn áp dụng nhiều phương pháp nghiên cứu khác nhau, bao gồm phương pháp thống kê, phân tích, tổng hợp và so sánh pháp luật. Phương pháp thống kê được sử dụng để đánh giá thực trạng nhu cầu nhà ở của người nước ngoài tại Việt Nam. Phương pháp phân tích quy phạm pháp luật giúp làm rõ các quy định hiện hành và đánh giá thực tiễn áp dụng. Ngoài ra, phương pháp so sánh giúp tìm kiếm kinh nghiệm từ các quốc gia khác trong việc quản lý sở hữu nhà ở của người nước ngoài. "Việc áp dụng đa dạng các phương pháp nghiên cứu sẽ giúp tăng tính chính xác và hiệu quả của luận văn".
V. Kết cấu của luận văn
Luận văn được chia thành hai chương chính. Chương 1 tập trung vào khái quát pháp luật về sở hữu nhà ở của cá nhân nước ngoài tại Việt Nam, bao gồm khái niệm, đặc điểm và phân loại nhà ở. Chương 2 sẽ phân tích thực tiễn thi hành và áp dụng pháp luật về sở hữu nhà ở của cá nhân nước ngoài, đồng thời đưa ra các kiến nghị nhằm hoàn thiện pháp luật. Cấu trúc này giúp người đọc dễ dàng theo dõi và hiểu rõ hơn về vấn đề nghiên cứu. "Kết cấu rõ ràng sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho việc truyền tải thông tin và kiến thức đến người đọc".