I. Tổng Quan Về Phân Tích Diễn Ngôn Bất Bình Đẳng Giới
Phân tích diễn ngôn phê phán (CDA) là một phương pháp tiếp cận nghiên cứu ngôn ngữ nhằm khám phá mối liên hệ giữa ngôn ngữ và quyền lực. CDA tìm cách mô tả ngôn ngữ và cung cấp các nguồn lực quan trọng cho những ai muốn chống lại các hình thức quyền lực khác nhau. Ngôn ngữ không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là phương tiện để duy trì các mối quan hệ xã hội. Bất bình đẳng giới là một vấn đề toàn cầu, và ngôn ngữ đóng một vai trò quan trọng trong việc tái tạo và củng cố các định kiến giới. Nghiên cứu này tập trung vào việc phân tích cách báo thể thao trên The New York Times thể hiện diễn ngôn bất bình đẳng giới, đặc biệt trong việc đưa tin về Thế vận hội Olympic 2022. Mục tiêu là làm sáng tỏ vai trò của ngôn ngữ trong việc duy trì hoặc thách thức bất bình đẳng giới trong lĩnh vực thể thao.
1.1. Vai trò của ngôn ngữ trong xây dựng định kiến giới
Ngôn ngữ có ảnh hưởng mạnh mẽ đến thái độ, suy nghĩ và nhận thức của xã hội, bao gồm cả ý thức và nhận thức về giới. Nó là một trong những phương tiện mạnh mẽ nhất mà qua đó phân biệt đối xử giới tính được thực hiện và tái tạo. Ngôn ngữ phân biệt giới tính có thể thể hiện qua nhiều hình thức, từ việc sử dụng các từ ngữ mang tính định kiến đến việc mô tả các vai trò giới một cách rập khuôn. Nghiên cứu này sẽ đi sâu vào các ví dụ cụ thể về ngôn ngữ phân biệt giới tính trong báo thể thao.
1.2. Mục tiêu và câu hỏi nghiên cứu về bất bình đẳng giới
Nghiên cứu này nhằm mục đích điều tra các yếu tố ngôn ngữ chỉ ra bất bình đẳng giới trong các bài báo liên quan đến thể thao trên The New York Times. Nó có thể đóng góp vào việc nghiên cứu và làm sáng tỏ vai trò của ngôn ngữ trong bình đẳng giới, và dựa trên kết quả, đưa ra một số gợi ý để giảm thiểu và loại bỏ sự tồn tại của định kiến giới trong ngôn ngữ của họ. Nghiên cứu tập trung vào hai câu hỏi chính: Các vận động viên được trình bày như thế nào về mặt từ vựng trên The New York Times trong việc đưa tin về Thế vận hội Olympic 2022? Những đại diện giới này xây dựng bất bình đẳng giới trong thể thao đến mức độ nào?
II. Thách Thức Bất Bình Đẳng Giới Trong Truyền Thông Thể Thao
Mặc dù đã có nhiều nỗ lực từ các tổ chức chính phủ và phi chính phủ để giải quyết phân biệt đối xử và bất bình đẳng trong thể thao, nhưng phân biệt đối xử giới tính vẫn tồn tại. Truyền thông thể thao thường xuyên củng cố các khuôn mẫu giới tính, chẳng hạn như nhấn mạnh vẻ ngoài của các nữ vận động viên hơn là thành tích của họ. Điều này không chỉ làm giảm giá trị của những nỗ lực của các nữ vận động viên mà còn góp phần vào việc duy trì bất bình đẳng giới trong xã hội. Ảnh hưởng của truyền thông là rất lớn, và việc thay đổi cách truyền thông thể thao đưa tin về phụ nữ là rất quan trọng để thúc đẩy bình đẳng giới.
2.1. Khuôn mẫu giới tính trong báo chí thể thao
Nghiên cứu của Whisenant, Pederson và Obenour (2002) cho thấy rằng các nữ vận động viên không chỉ bị đại diện không đầy đủ, bị tầm thường hóa và tình dục hóa mà giới truyền thông còn nhấn mạnh đến sự nữ tính của các vận động viên. Các nữ vận động viên được đưa tin ít hơn nam giới. Thể thao trong lịch sử được coi là một lĩnh vực nam tính. Bất chấp sự gia tăng đáng kể về sự tham gia của phụ nữ, việc tiếp xúc với giới truyền thông của các nữ vận động viên vẫn tiếp tục không cân xứng cho đến ngày nay.
2.2. Tình dục hóa và tầm thường hóa nữ vận động viên
Euro-American popular press sexualises sportswomen (e. focusing on their appearance) and trivialises their accomplishments (e. underestimating the importance of their achievements). Điều này thể hiện rõ qua việc báo chí Euro-American thường xuyên tình dục hóa các nữ vận động viên (ví dụ: tập trung vào ngoại hình của họ) và tầm thường hóa những thành tích của họ (ví dụ: đánh giá thấp tầm quan trọng của những thành tích đó).
III. Phương Pháp Phân Tích Diễn Ngôn Phê Phán CDA trong Nghiên Cứu
Nghiên cứu này sử dụng phương pháp định tính để phân tích dữ liệu thu thập được. Dữ liệu được phân tích bằng cách sử dụng khuôn khổ của CDA. CDA sẽ được áp dụng để khám phá ngôn ngữ thể hiện bất bình đẳng giới. Nghiên cứu này nhằm tìm hiểu cách các vận động viên được trình bày về mặt từ vựng trên The New York Times trong việc đưa tin về Thế vận hội Olympic 2022 và liệu những đại diện giới này có xây dựng bất bình đẳng giới trong thể thao hay không. Do đó, nghiên cứu được thực hiện bằng cách sử dụng các phương pháp và phân tích định tính, mô tả. Cách tiếp cận định tính là thu thập và phân tích các ví dụ để tiết lộ ý nghĩa ẩn giấu dưới những từ ngữ được viết và hiểu ý nghĩa của diễn ngôn.
3.1. Khuôn khổ ba chiều của Fairclough
Nghiên cứu sử dụng khuôn khổ ba chiều của Fairclough để phân tích dữ liệu. Khuôn khổ này bao gồm ba chiều: văn bản, thực hành diễn ngôn và thực hành xã hội. Chiều văn bản tập trung vào các đặc điểm ngôn ngữ cụ thể của văn bản, chẳng hạn như từ vựng, ngữ pháp và cấu trúc. Chiều thực hành diễn ngôn tập trung vào cách văn bản được sản xuất và tiêu thụ. Chiều thực hành xã hội tập trung vào mối quan hệ giữa văn bản và bối cảnh xã hội rộng lớn hơn.
3.2. Phân tích từ vựng và ngữ nghĩa
Phân tích từ vựng và ngữ nghĩa là một phần quan trọng của CDA. Nghiên cứu này sẽ tập trung vào việc phân tích các từ ngữ và cụm từ được sử dụng để mô tả các vận động viên nam và nữ. Mục tiêu là xác định xem có bất kỳ sự khác biệt đáng kể nào trong cách hai giới được mô tả hay không. Ví dụ, nghiên cứu sẽ xem xét liệu các nữ vận động viên có thường xuyên được mô tả bằng các thuật ngữ liên quan đến ngoại hình của họ hơn là thành tích của họ hay không.
IV. Kết Quả Nghiên Cứu Thể Hiện Giới Tính Trên The New York Times
Nghiên cứu cho thấy rằng tất cả các mục ngôn ngữ được phân tích đều đóng vai trò là tín hiệu để tiết lộ rằng các nữ vận động viên được miêu tả theo cách thúc đẩy phân biệt đối xử giới tính, theo đó nhiều khía cạnh tiêu cực như khả năng thể chất hạn chế, tình dục hóa các nữ vận động viên và cũng đánh giá thấp thành tích của họ xảy ra rất nhiều trong các báo cáo trên báo được phân tích. Các nữ vận động viên được xây dựng như là thấp kém hơn trong hầu hết các trường hợp. Thật đáng thất vọng khi biết rằng mặc dù các nỗ lực của chính phủ và các tổ chức phi chính phủ để giải quyết phân biệt đối xử và bất bình đẳng trong thể thao, phân biệt đối xử giới tính vẫn tồn tại.
4.1. Sự khác biệt trong mô tả vận động viên nam và nữ
Nghiên cứu phát hiện ra rằng có sự khác biệt đáng kể trong cách các vận động viên nam và nữ được mô tả trên The New York Times. Các nữ vận động viên thường xuyên được mô tả bằng các thuật ngữ liên quan đến ngoại hình của họ, trong khi các vận động viên nam thường được mô tả bằng các thuật ngữ liên quan đến sức mạnh và thành tích của họ. Điều này cho thấy rằng The New York Times đang củng cố các khuôn mẫu giới tính truyền thống.
4.2. Tác động của ngôn ngữ đến nhận thức về giới
Ngôn ngữ được sử dụng để mô tả các vận động viên có thể có tác động đáng kể đến nhận thức của công chúng về giới. Khi các nữ vận động viên thường xuyên được mô tả bằng các thuật ngữ liên quan đến ngoại hình của họ, điều này có thể dẫn đến việc công chúng đánh giá thấp thành tích của họ. Điều này có thể góp phần vào việc duy trì bất bình đẳng giới trong xã hội.
V. Giải Pháp Giảm Thiểu Ngôn Ngữ Phân Biệt Giới Tính Trong Báo Thể Thao
Cần có nhiều chiến lược hơn để giải quyết việc miêu tả thiên vị về các nữ vận động viên trên các phương tiện truyền thông, đặc biệt là báo trực tuyến. Vì vậy, báo chí phải minh bạch hơn trong việc đưa tin và ngừng việc đại diện rập khuôn về phụ nữ trong thể thao. Cần chú ý không chỉ đến việc giảm bớt sự đại diện tình dục hóa, tiếp thị và quảng bá thể thao của phụ nữ, mà còn phải thay đổi những hình ảnh giới tính rập khuôn thống trị để phản ánh sự tiến bộ hướng tới bình đẳng giới trong thể thao.
5.1. Đề xuất cho nhà báo thể thao
Các nhà báo thể thao nên nhận thức rõ hơn về cách họ sử dụng ngôn ngữ để mô tả các vận động viên. Họ nên tránh sử dụng các thuật ngữ mang tính định kiến hoặc củng cố các khuôn mẫu giới tính. Thay vào đó, họ nên tập trung vào việc mô tả thành tích và kỹ năng của các vận động viên, bất kể giới tính của họ.
5.2. Vai trò của các tổ chức thể thao
Các tổ chức thể thao cũng có vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy bình đẳng giới. Họ nên đảm bảo rằng các nữ vận động viên được đối xử công bằng và được tạo cơ hội để phát triển sự nghiệp của họ. Họ cũng nên hợp tác với các phương tiện truyền thông để đảm bảo rằng các nữ vận động viên được đưa tin một cách công bằng và tôn trọng.
VI. Kết Luận Hướng Tới Bình Đẳng Giới Trong Truyền Thông Thể Thao
Nghiên cứu này đã chỉ ra rằng bất bình đẳng giới vẫn tồn tại trong truyền thông thể thao, đặc biệt là trên The New York Times. Tuy nhiên, bằng cách nhận thức rõ hơn về cách ngôn ngữ có thể củng cố các khuôn mẫu giới tính, chúng ta có thể bắt đầu thay đổi cách truyền thông thể thao đưa tin về phụ nữ. Điều này sẽ góp phần vào việc thúc đẩy bình đẳng giới trong thể thao và trong xã hội nói chung. Cần có thêm nhiều nghiên cứu để khám phá các khía cạnh khác của bất bình đẳng giới trong truyền thông thể thao.
6.1. Hạn chế của nghiên cứu và hướng nghiên cứu tiếp theo
Nghiên cứu này có một số hạn chế. Thứ nhất, nó chỉ tập trung vào một tờ báo, The New York Times. Thứ hai, nó chỉ tập trung vào việc đưa tin về Thế vận hội Olympic 2022. Các nghiên cứu tiếp theo nên xem xét các tờ báo khác và các sự kiện thể thao khác. Các nghiên cứu tiếp theo cũng nên khám phá các khía cạnh khác của bất bình đẳng giới trong truyền thông thể thao, chẳng hạn như sự khác biệt trong tiền lương và cơ hội tài trợ.
6.2. Tầm quan trọng của việc tiếp tục đấu tranh cho bình đẳng giới
Việc đấu tranh cho bình đẳng giới trong thể thao là một quá trình liên tục. Cần có sự nỗ lực phối hợp từ các nhà báo, các tổ chức thể thao và công chúng để đảm bảo rằng các nữ vận động viên được đối xử công bằng và được tạo cơ hội để phát triển sự nghiệp của họ. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể đạt được bình đẳng giới thực sự trong thể thao.