Nghiên cứu thực trạng quản lý rừng và các yếu tố ảnh hưởng đến sinh kế người dân sống dựa vào rừng tại vùng đệm khu vực rừng đặc dụng Tân Trào

Chuyên ngành

Lâm nghiệp

Người đăng

Ẩn danh

2021

89
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Tóm tắt

I. Giới thiệu về nghiên cứu

Nghiên cứu này tập trung vào việc đánh giá thực trạng quản lý rừng và các yếu tố ảnh hưởng đến sinh kế của người dân sống dựa vào rừng tại vùng đệm rừng đặc dụng Tân Trào, huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang. Rừng không chỉ là nguồn tài nguyên quý giá mà còn là nguồn sống của nhiều cộng đồng dân cư. Việc quản lý rừng hiệu quả có thể giúp bảo vệ tài nguyên thiên nhiên và cải thiện sinh kế cho người dân. Đặc biệt, khu rừng đặc dụng Tân Trào có diện tích lớn và là nơi sinh sống của hơn 5000 hộ dân, điều này tạo ra áp lực lớn lên tài nguyên rừng. Nghiên cứu này nhằm mục tiêu tìm hiểu mối quan hệ giữa quản lý rừng và sinh kế của người dân, từ đó đề xuất các giải pháp khả thi.

1.1. Tầm quan trọng của rừng

Rừng đóng vai trò quan trọng trong việc cung cấp các sản phẩm như gỗ, củi, và lâm sản ngoài gỗ. Ngoài ra, rừng còn có chức năng sinh thái như bảo vệ đất, điều tiết nguồn nước và bảo vệ đa dạng sinh học. Theo báo cáo của Tổ chức Nông Lương Liên hiệp quốc, giá trị các sản phẩm gỗ được buôn bán hàng năm lên đến 36.000 triệu USD. Rừng cũng là nơi cung cấp thực phẩm và các sản phẩm cần thiết cho cuộc sống hàng ngày của người dân. Do đó, việc bảo vệ và quản lý rừng không chỉ có ý nghĩa về môi trường mà còn về kinh tế và xã hội.

II. Thực trạng quản lý rừng tại Tân Trào

Quá trình quản lý rừng tại khu vực Tân Trào gặp nhiều khó khăn do sự gia tăng dân số và nhu cầu khai thác tài nguyên. Các hoạt động khai thác rừng diễn ra phổ biến, gây áp lực lên tài nguyên rừng. Việc quản lý rừng cần phải được cải thiện để bảo vệ tài nguyên và đảm bảo sinh kế cho người dân. Các chính sách hiện tại chưa đủ mạnh để ngăn chặn tình trạng khai thác trái phép. Cần có sự tham gia của cộng đồng trong công tác quản lý rừng để nâng cao hiệu quả bảo vệ tài nguyên. Việc khuyến khích người dân tham gia vào bảo vệ rừng sẽ giúp giảm thiểu tác động tiêu cực đến tài nguyên rừng.

2.1. Các yếu tố ảnh hưởng đến quản lý rừng

Các yếu tố như chính sách của nhà nước, nhận thức của người dân và điều kiện kinh tế xã hội ảnh hưởng lớn đến quản lý rừng. Chính sách chưa đồng bộ và thiếu sự tham gia của cộng đồng dẫn đến tình trạng khai thác rừng không bền vững. Người dân thường không nhận thức được giá trị của rừng và tầm quan trọng của việc bảo vệ tài nguyên. Do đó, cần có các chương trình giáo dục và nâng cao nhận thức cho người dân về bảo vệ rừng và phát triển bền vững.

III. Sinh kế của người dân sống dựa vào rừng

Sinh kế của người dân tại vùng đệm rừng đặc dụng Tân Trào chủ yếu phụ thuộc vào tài nguyên rừng. Người dân sử dụng rừng để kiếm sống thông qua việc khai thác lâm sản, trồng trọt và chăn nuôi. Tuy nhiên, sự phụ thuộc này cũng tạo ra áp lực lớn lên tài nguyên rừng. Việc phát triển sinh kế bền vững cho người dân là rất cần thiết để giảm thiểu tác động tiêu cực đến rừng. Cần có các giải pháp hỗ trợ người dân trong việc phát triển các hoạt động sinh kế khác, giảm bớt sự phụ thuộc vào tài nguyên rừng.

3.1. Các hoạt động sinh kế của người dân

Người dân tại khu vực nghiên cứu thực hiện nhiều hoạt động sinh kế khác nhau như trồng trọt, chăn nuôi và khai thác lâm sản. Các hoạt động này không chỉ cung cấp thu nhập mà còn đảm bảo an ninh lương thực cho hộ gia đình. Tuy nhiên, việc khai thác lâm sản quá mức có thể dẫn đến tình trạng cạn kiệt tài nguyên. Do đó, cần có các biện pháp quản lý hợp lý để đảm bảo rằng các hoạt động sinh kế không gây hại đến tài nguyên rừng và môi trường.

IV. Đề xuất giải pháp quản lý và phát triển sinh kế

Để cải thiện tình hình quản lý rừng và sinh kế của người dân, cần có các giải pháp đồng bộ và hiệu quả. Các giải pháp này bao gồm việc tăng cường sự tham gia của cộng đồng trong quản lý rừng, nâng cao nhận thức về bảo vệ tài nguyên và phát triển các hoạt động sinh kế bền vững. Cần có các chương trình hỗ trợ tài chính và kỹ thuật cho người dân để họ có thể phát triển các hoạt động sinh kế khác, giảm bớt sự phụ thuộc vào tài nguyên rừng. Việc xây dựng các mô hình sinh kế bền vững sẽ giúp cải thiện đời sống của người dân và bảo vệ tài nguyên rừng.

4.1. Tăng cường sự tham gia của cộng đồng

Sự tham gia của cộng đồng trong quản lý rừng là rất quan trọng. Cần có các cơ chế để người dân có thể tham gia vào quá trình ra quyết định liên quan đến quản lý rừng. Việc tạo ra các nhóm cộng đồng bảo vệ rừng sẽ giúp nâng cao ý thức bảo vệ tài nguyên và tạo ra sự gắn kết giữa người dân với rừng. Các chương trình đào tạo và hỗ trợ kỹ thuật cũng cần được triển khai để giúp người dân hiểu rõ hơn về giá trị của rừng và cách bảo vệ tài nguyên.

01/03/2025

TÀI LIỆU LIÊN QUAN

Luận văn thạc sĩ nghiên cứu thực trạng quản lý rừng và các yếu tố ảnh hưởng đến sinh kế người dân sống dựa vào rừng tại vùng đệm khu vực rừng đặc dụng tân trào
Bạn đang xem trước tài liệu : Luận văn thạc sĩ nghiên cứu thực trạng quản lý rừng và các yếu tố ảnh hưởng đến sinh kế người dân sống dựa vào rừng tại vùng đệm khu vực rừng đặc dụng tân trào

Để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút

Tải xuống