I. Sự cần thiết của đề tài
Trong bối cảnh hội nhập quốc tế, nền kinh tế Việt Nam đang trải qua những biến đổi mạnh mẽ nhằm phát triển bền vững. Để đạt được mục tiêu này, tất cả các thành phần kinh tế cần hoạt động hiệu quả. Ngành Ngân hàng, đặc biệt là Ngân hàng Chính sách Xã hội (NHCSXH), đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ tài chính cho các đối tượng chính sách. NHCSXH được thành lập nhằm phục vụ hộ nghèo và các đối tượng chính sách khác, cung cấp nguồn vốn ưu đãi cho sản xuất và kinh doanh. Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, chất lượng tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang đang có dấu hiệu giảm sút, với tỷ lệ nợ quá hạn gia tăng. Điều này đặt ra yêu cầu cấp bách về việc nâng cao chất lượng tín dụng để đảm bảo sự phát triển bền vững của nguồn vốn tín dụng chính sách.
II. Mục tiêu nghiên cứu
Mục tiêu nghiên cứu của đề tài là phân tích thực trạng chất lượng tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang và đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao hơn nữa chất lượng tín dụng trong thời gian tới. Cụ thể, nghiên cứu sẽ tập trung vào hai mục tiêu chính: Thứ nhất, phân tích thực trạng hoạt động tín dụng chính sách tại NHCSXH Tiền Giang trong giai đoạn 2017 – 2019 và các nhân tố ảnh hưởng đến chất lượng tín dụng. Thứ hai, đề xuất các giải pháp nhằm cải thiện chất lượng tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang, từ đó góp phần vào công tác giảm nghèo và phát triển kinh tế địa phương.
III. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của đề tài là chất lượng tín dụng và các yếu tố liên quan đến việc nâng cao chất lượng tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang. Phạm vi nghiên cứu được giới hạn trong hoạt động tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang, với thời gian phân tích từ năm 2017 đến năm 2019. Nghiên cứu sẽ tập trung vào việc đánh giá thực trạng hoạt động tín dụng và đề xuất giải pháp cho giai đoạn tiếp theo, nhằm nâng cao hiệu quả sử dụng vốn vay cho hộ nghèo và các đối tượng chính sách.
IV. Phương pháp nghiên cứu
Để thực hiện đề tài, nghiên cứu sử dụng phương pháp định tính, bao gồm thu thập thông tin từ các báo cáo tổng kết công tác tại NHCSXH Tiền Giang trong giai đoạn 2017 – 2019. Phương pháp thống kê và mô tả sẽ được áp dụng để đánh giá thực trạng hoạt động tín dụng. Ngoài ra, phương pháp phân tích và so sánh sẽ giúp xác định sự biến động trong hoạt động tín dụng. Cuối cùng, phương pháp phân tích tổng hợp sẽ được sử dụng để đảm bảo tính khoa học và thực tiễn của luận văn, từ đó đưa ra các giải pháp khả thi nhằm nâng cao chất lượng tín dụng.
V. Tổng quan các công trình nghiên cứu trước
Nhiều công trình nghiên cứu đã đề cập đến chất lượng tín dụng tại các ngân hàng chính sách xã hội. Các nghiên cứu này đã hệ thống hóa lý luận về hoạt động tín dụng và phân tích thực trạng tại các chi nhánh khác nhau. Đặc biệt, các luận văn đã chỉ ra những hạn chế trong việc nâng cao chất lượng tín dụng và đề xuất các giải pháp cụ thể. Tuy nhiên, chưa có nhiều nghiên cứu tập trung vào NHCSXH Tiền Giang, điều này tạo ra cơ hội cho nghiên cứu này đóng góp vào lĩnh vực này.
VI. Kết cấu đề tài
Luận văn được chia thành ba chương chính. Chương 1 sẽ trình bày cơ sở lý luận về chất lượng tín dụng tại các ngân hàng. Chương 2 sẽ phân tích thực trạng chất lượng tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang. Cuối cùng, Chương 3 sẽ đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao chất lượng tín dụng tại NHCSXH Tiền Giang, từ đó góp phần vào sự phát triển bền vững của ngân hàng và hỗ trợ các đối tượng chính sách.