I. Mô phỏng ứng xử đỉnh vết nứt
Mô phỏng ứng xử đỉnh vết nứt là một trong những vấn đề trọng tâm của cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) được sử dụng để giải quyết bài toán này. Phương pháp này không yêu cầu chia lưới, giúp giảm thiểu sai số và thời gian tính toán. Phương pháp không lưới dựa trên hàm dạng xấp xỉ Moving Least Squares (MLS), cho phép mô phỏng chính xác trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt. Kết quả mô phỏng được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác.
1.1. Phương pháp không lưới
Phương pháp không lưới là một kỹ thuật tiên tiến trong phân tích cơ học rạn nứt. Khác với phương pháp phần tử hữu hạn (FEM), phương pháp này không yêu cầu chia lưới, giúp giảm thiểu sai số và thời gian tính toán. Element Free Galerkin (EFG) là một trong những phương pháp không lưới phổ biến, dựa trên hàm dạng xấp xỉ Moving Least Squares (MLS). Phương pháp này cho phép mô phỏng chính xác trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt.
1.2. Phân tích vết nứt
Phân tích vết nứt là một phần quan trọng trong cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) được sử dụng để phân tích trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt. Kết quả phân tích được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác. Phương pháp này cũng cho phép tính toán hệ số cường độ ứng suất, một thông số quan trọng trong đánh giá độ bền của vật liệu.
II. Kỹ thuật mô phỏng cơ học
Kỹ thuật mô phỏng cơ học đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết các bài toán phức tạp liên quan đến cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) là một trong những kỹ thuật tiên tiến, cho phép mô phỏng chính xác trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt. Phương pháp này không yêu cầu chia lưới, giúp giảm thiểu sai số và thời gian tính toán. Kết quả mô phỏng được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác.
2.1. Phương pháp Galerkin
Phương pháp Galerkin là một kỹ thuật số được sử dụng rộng rãi trong phân tích cơ học. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) là một biến thể của phương pháp Galerkin, không yêu cầu chia lưới, giúp giảm thiểu sai số và thời gian tính toán. Phương pháp này cho phép mô phỏng chính xác trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt, đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết các bài toán phức tạp liên quan đến cơ học rạn nứt.
2.2. Mô hình hóa vết nứt
Mô hình hóa vết nứt là một phần quan trọng trong cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) được sử dụng để mô hình hóa trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt. Kết quả mô hình hóa được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác. Phương pháp này cũng cho phép tính toán hệ số cường độ ứng suất, một thông số quan trọng trong đánh giá độ bền của vật liệu.
III. Phương pháp số và ứng dụng
Phương pháp số đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết các bài toán phức tạp liên quan đến cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) là một trong những phương pháp số tiên tiến, cho phép mô phỏng chính xác trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt. Phương pháp này không yêu cầu chia lưới, giúp giảm thiểu sai số và thời gian tính toán. Kết quả mô phỏng được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác.
3.1. Phân tích cấu trúc
Phân tích cấu trúc là một phần quan trọng trong cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) được sử dụng để phân tích trường ứng suất và chuyển vị xung quanh đỉnh vết nứt. Kết quả phân tích được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác. Phương pháp này cũng cho phép tính toán hệ số cường độ ứng suất, một thông số quan trọng trong đánh giá độ bền của vật liệu.
3.2. Phân tích ứng suất
Phân tích ứng suất là một phần quan trọng trong cơ học rạn nứt. Phương pháp Element Free Galerkin (EFG) được sử dụng để phân tích trường ứng suất xung quanh đỉnh vết nứt. Kết quả phân tích được so sánh với phương pháp giải tích để đảm bảo độ chính xác. Phương pháp này cũng cho phép tính toán hệ số cường độ ứng suất, một thông số quan trọng trong đánh giá độ bền của vật liệu.