Tổng quan nghiên cứu

Trong lĩnh vực xây dựng công trình thủy, sự phát triển vết nứt trong vật liệu bê tông là một vấn đề quan trọng ảnh hưởng trực tiếp đến độ bền và an toàn của kết cấu. Theo ước tính, bê tông là vật liệu composite phức tạp, bao gồm cốt liệu thô và nền vữa xi măng, với ứng xử vật lý chịu ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố như tỷ lệ nước - xi măng, kích thước và hình dạng cốt liệu. Sự xuất hiện và lan truyền vết nứt nhỏ trong bê tông có thể dẫn đến phá hủy kết cấu nếu không được kiểm soát đúng mức. Mục tiêu nghiên cứu của luận văn là mô phỏng sự phát triển vết nứt trong bài toán biến dạng phẳng của vật liệu bê tông bằng phương pháp không lưới (Meshless Method), cụ thể là phương pháp Element Free Galerkin (EFG), và so sánh kết quả với phần mềm Franc2D. Nghiên cứu được thực hiện trong khoảng thời gian từ tháng 2 đến tháng 11 năm 2014 tại Trường Đại học Bách Khoa, Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh. Ý nghĩa của nghiên cứu nằm ở việc cung cấp công cụ tính toán chính xác hơn cho việc dự đoán sự phát triển vết nứt, từ đó hỗ trợ thiết kế và đánh giá an toàn các công trình thủy điện, đặc biệt là trong việc xác định tải trọng an toàn và kích thước vết nứt tối đa cho phép.

Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu

Khung lý thuyết áp dụng

Luận văn dựa trên lý thuyết cơ học phá hủy rạn nứt bê tông, bao gồm các mô hình nứt đàn hồi tuyến tính (LEFM), phi tuyến (NFM), mô hình nứt phân tán và mô hình hiệu ứng kích thước. Các khái niệm chính bao gồm:

  • Hệ số cường độ ứng suất (Stress Intensity Factor - SIF): Ký hiệu là $K_I, K_{II}, K_{III}$, đặc trưng cho sức b