I. Giới thiệu
Luận văn thạc sĩ này tập trung vào việc nghiên cứu công bố thông tin về quản lý rủi ro trong ngành tài chính niêm yết tại Việt Nam. Tính cấp thiết của đề tài được thể hiện qua sự gia tăng rủi ro trong bối cảnh hội nhập kinh tế quốc tế. Các doanh nghiệp (DN) Việt Nam đang phải đối mặt với nhiều loại rủi ro phức tạp, ảnh hưởng đến giá trị và mục tiêu của họ. Việc quản lý rủi ro (QLRR) trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, đặc biệt trong ngành tài chính, nơi mà lợi nhuận cao thường đi kèm với rủi ro lớn. Theo đánh giá của Moody's, rủi ro trong ngành ngân hàng Việt Nam được coi là nghiêm trọng nhất trong khu vực Châu Á Thái Bình Dương. Do đó, việc công bố thông tin về QLRR là cần thiết để các nhà đầu tư và cổ đông có thể đưa ra quyết định đúng đắn.
II. Cơ sở lý luận và tổng quan nghiên cứu
Chương này trình bày các lý thuyết liên quan đến công bố thông tin về quản lý rủi ro, bao gồm lý thuyết đại diện, lý thuyết chính trị, lý thuyết chi phí sở hữu và lý thuyết kinh tế thông tin. Những lý thuyết này giúp giải thích tại sao các DN cần công bố thông tin về rủi ro và cách thức mà thông tin này ảnh hưởng đến quyết định của các bên liên quan. Ngoài ra, tổng quan các nghiên cứu trước đây cho thấy rằng việc công bố thông tin về rủi ro trong các báo cáo tài chính vẫn còn hạn chế, đặc biệt là trong ngành tài chính niêm yết tại Việt Nam. Các nghiên cứu quốc tế đã chỉ ra rằng quy mô DN, tỷ suất nợ và khả năng sinh lời có ảnh hưởng đến mức độ công bố thông tin về QLRR.
III. Thiết kế nghiên cứu
Chương này mô tả phương pháp nghiên cứu được sử dụng để đo lường mức độ công bố thông tin về QLRR. Nghiên cứu áp dụng phương pháp phân tích nội dung để đánh giá các báo cáo tài chính đã kiểm toán của 38 công ty thuộc ngành tài chính niêm yết trong ba năm 2014, 2015 và 2016. Phân tích hồi quy được sử dụng để xác định mối quan hệ giữa các nhân tố như quy mô DN, tỷ lệ nợ và khả năng sinh lời với mức độ công bố thông tin. Kết quả nghiên cứu sẽ cung cấp cái nhìn sâu sắc về thực trạng công bố thông tin về QLRR trong ngành tài chính tại Việt Nam.
IV. Kết quả nghiên cứu
Chương này trình bày kết quả nghiên cứu về mức độ công bố thông tin về QLRR của các doanh nghiệp ngành tài chính niêm yết. Kết quả cho thấy rằng mức độ công bố thông tin về QLRR còn thấp, với nhiều thông tin quan trọng chưa được công bố đầy đủ. Phân tích hồi quy cho thấy quy mô DN và tỷ lệ nợ có ảnh hưởng tích cực đến mức độ công bố thông tin. Điều này cho thấy rằng các DN lớn hơn có xu hướng công bố nhiều thông tin hơn về QLRR, trong khi các DN nhỏ hơn thường thiếu thông tin cần thiết. Kết quả này nhấn mạnh sự cần thiết phải cải thiện công tác công bố thông tin trong ngành tài chính.
V. Hàm ý chính sách và kết luận
Chương cuối cùng đưa ra các kiến nghị nhằm nâng cao mức độ công bố thông tin về QLRR ở Việt Nam. Các kiến nghị bao gồm việc tăng cường quy định về công bố thông tin, khuyến khích các DN công bố thông tin tự nguyện và nâng cao nhận thức của các bên liên quan về tầm quan trọng của QLRR. Kết luận của luận văn nhấn mạnh rằng việc cải thiện công bố thông tin về QLRR không chỉ giúp các DN tăng cường uy tín mà còn bảo vệ quyền lợi của các nhà đầu tư và cổ đông.