I. Tổng quan các công trình nghiên cứu liên quan đến phát triển doanh nghiệp vừa và nhỏ
Chương này tổng hợp các nghiên cứu trong và ngoài nước về phát triển doanh nghiệp vừa và nhỏ (DNVVN), tập trung vào bản chất, đặc điểm, vai trò và các yếu tố ảnh hưởng. Các nghiên cứu trong nước như Lê Xuân Bá (2006), Phạm Văn Hồng (2007) và Nguyễn Văn Lê (2014) đã chỉ ra các đặc điểm cơ bản của DNVVN như quy mô nhỏ, công nghệ thấp, khả năng quản lý hạn chế. Các nghiên cứu nước ngoài như Willibold Frehner (2005) nhấn mạnh vai trò của DNVVN trong nền kinh tế chuyển đổi. Những nghiên cứu này làm nền tảng lý luận cho việc phân tích thực trạng và đề xuất giải pháp phát triển DNVVN tại tỉnh Hòa Bình.
1.1. Nghiên cứu về bản chất và đặc điểm DNVVN
Các nghiên cứu như Lê Xuân Bá (2006) và Phạm Văn Hồng (2007) đã phân tích đặc điểm của DNVVN, bao gồm quy mô nhỏ, công nghệ thấp, và khả năng quản lý hạn chế. Đoàn Tranh (2016) bổ sung thêm các đặc điểm như dễ khởi nghiệp nhưng chịu nhiều rủi ro, công nghệ lạc hậu, và khó tiếp cận thị trường. Những đặc điểm này giúp hiểu rõ hơn về thách thức và cơ hội của DNVVN trong quá trình phát triển.
1.2. Nghiên cứu về vai trò của DNVVN
Willibold Frehner (2005) và các nghiên cứu khác nhấn mạnh vai trò của DNVVN trong việc thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, tạo việc làm, và tham gia vào chuỗi giá trị toàn cầu. Đặc biệt, DNVVN được coi là động lực chính trong quá trình chuyển đổi kinh tế, đặc biệt ở các địa phương như tỉnh Hòa Bình.
II. Cơ sở lý luận và thực tiễn về phát triển DNVVN
Chương này xây dựng cơ sở lý luận về phát triển DNVVN tại địa bàn cấp tỉnh, bao gồm khái niệm, nội dung, chỉ tiêu đánh giá và các nhân tố ảnh hưởng. Các lý thuyết kinh tế hiện đại như hội nhập quốc tế và cách mạng công nghiệp 4.0 được áp dụng để phân tích. Kinh nghiệm từ các địa phương khác cũng được nghiên cứu để rút ra bài học cho tỉnh Hòa Bình.
2.1. Khái niệm và nội dung phát triển DNVVN
Phát triển DNVVN được định nghĩa là quá trình tăng trưởng về số lượng, chất lượng và hiệu quả hoạt động của các doanh nghiệp này. Các chỉ tiêu đánh giá bao gồm tăng trưởng số lượng, chuyển dịch cơ cấu, và gia tăng năng lực sản xuất. Những yếu tố ảnh hưởng như chính sách hỗ trợ, thị trường địa phương, và năng lực quản lý cũng được phân tích.
2.2. Kinh nghiệm phát triển DNVVN từ các địa phương
Các nghiên cứu về kinh nghiệm phát triển DNVVN tại các địa phương như Đắk Lắk và các tỉnh miền núi phía Bắc đã chỉ ra các bài học quan trọng về chiến lược phát triển, hỗ trợ doanh nghiệp, và phát triển bền vững. Những bài học này được áp dụng để đề xuất giải pháp cho tỉnh Hòa Bình.
III. Thực trạng phát triển DNVVN tại tỉnh Hòa Bình
Chương này phân tích thực trạng phát triển DNVVN tại tỉnh Hòa Bình giai đoạn 2006-2017. Các chỉ tiêu như tăng trưởng số lượng, chuyển dịch cơ cấu, và hiệu quả sản xuất được đánh giá. Những thuận lợi và khó khăn trong quá trình phát triển cũng được chỉ ra, bao gồm tác động của hội nhập quốc tế và biến đổi khí hậu.
3.1. Tăng trưởng số lượng và quy mô DNVVN
Số lượng DNVVN tại tỉnh Hòa Bình tăng trưởng nhanh từ năm 2006 đến 2017, đóng góp đáng kể vào kinh tế địa phương. Tuy nhiên, quy mô và chất lượng của các doanh nghiệp này vẫn còn hạn chế, đặc biệt là trong việc tiếp cận công nghệ và thị trường.
3.2. Chuyển dịch cơ cấu và hiệu quả sản xuất
Cơ cấu DNVVN tại tỉnh Hòa Bình đã có sự chuyển dịch theo hướng tiến bộ, với sự gia tăng của các ngành dịch vụ và công nghiệp. Tuy nhiên, hiệu quả sản xuất vẫn còn thấp do công nghệ lạc hậu và năng lực quản lý hạn chế.
IV. Phương hướng và giải pháp phát triển DNVVN tại tỉnh Hòa Bình
Chương này đề xuất các phương hướng và giải pháp nhằm thúc đẩy phát triển DNVVN tại tỉnh Hòa Bình đến năm 2025 và tầm nhìn đến năm 2030. Các giải pháp tập trung vào chính sách hỗ trợ, nâng cao năng lực quản lý, và phát triển bền vững. Một số kiến nghị đối với chính phủ cũng được đưa ra để hỗ trợ các DNVVN.
4.1. Phương hướng phát triển
Phương hướng phát triển DNVVN tại tỉnh Hòa Bình bao gồm tăng cường hỗ trợ doanh nghiệp, thúc đẩy chuyển dịch cơ cấu kinh tế, và nâng cao năng lực cạnh tranh. Mục tiêu là đạt được sự phát triển bền vững và ổn định trong dài hạn.
4.2. Giải pháp cụ thể
Các giải pháp cụ thể bao gồm cải thiện chính sách hỗ trợ, tăng cường đào tạo nguồn nhân lực, và thúc đẩy ứng dụng công nghệ hiện đại. Những giải pháp này nhằm khắc phục các hạn chế hiện tại và tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của DNVVN tại tỉnh Hòa Bình.