Trường đại học
Học viện Khoa học Xã hộiChuyên ngành
Luật hình sự và Tố tụng hình sựNgười đăng
Ẩn danhThể loại
luận văn thạc sĩ2017
Phí lưu trữ
30.000 VNĐMục lục chi tiết
Tóm tắt
Các biện pháp ngăn chặn trong tố tụng hình sự nói chung và tạm giữ nói riêng đóng vai trò quan trọng. Chúng đảm bảo quá trình tố tụng được khách quan, góp phần vào việc phòng, chống tội phạm. Tuy nhiên, áp dụng sai có thể ảnh hưởng đến uy tín của cơ quan điều tra và người tiến hành tố tụng. Việc xây dựng các quy phạm pháp luật về biện pháp tạm giữ cần tính khả thi cao và việc áp dụng phải chính xác, hợp lý để đạt được mục đích ngăn chặn tội phạm, ngăn ngừa các hành vi cản trở điều tra, truy tố, xét xử và bảo đảm thi hành án. Điều này thực hiện nhiệm vụ của pháp luật tố tụng hình sự là chủ động phòng ngừa, ngăn chặn tội phạm, phát hiện kịp thời, xử lý công minh mọi hành vi phạm tội, không để lọt tội phạm, không làm oan người vô tội.
Trong pháp luật Việt Nam, đặc biệt là Bộ luật Tố tụng Hình sự, định nghĩa chính thức về biện pháp ngăn chặn còn thiếu. Tuy nhiên, có thể hiểu biện pháp ngăn chặn là các biện pháp cưỡng chế do cơ quan có thẩm quyền áp dụng nhằm ngăn chặn tội phạm, bảo đảm cho việc điều tra, truy tố, xét xử và thi hành án. Các biện pháp này bao gồm tạm giữ, bắt người, cấm đi khỏi nơi cư trú và các biện pháp khác được quy định trong luật.
Khoản 1 Điều 59 Bộ luật Tố tụng Hình sự năm 2015 ghi nhận khái niệm người bị tạm giữ là người bị giữ trong trường hợp khẩn cấp, bị bắt trong trường hợp phạm tội quả tang, bị bắt theo quyết định truy nã hoặc người phạm tội tự thú, đầu thú và đối với họ đã có quyết định tạm giữ. Về bản chất, tạm giữ là biện pháp cưỡng chế hạn chế quyền tự do của một cá nhân trong một thời gian nhất định.
Việc áp dụng biện pháp tạm giữ phải tuân thủ chặt chẽ các quy định của pháp luật tố tụng hình sự. Điều này bao gồm các quy định về căn cứ tạm giữ, thẩm quyền tạm giữ, thủ tục tạm giữ, và thời hạn tạm giữ. VKSND và CQĐT cần đảm bảo áp dụng đúng pháp luật, tránh lạm dụng, xâm phạm quyền của công dân. Theo tài liệu gốc, việc áp dụng biện pháp ngăn chặn là vấn đề nhạy cảm, đụng chạm trực tiếp đến quyền cơ bản của công dân được qui định trong Hiến pháp và pháp luật như: Quyền bất khả xâm phạm về thân thể, chỗ ở, về bí mật thư tín, điện tín...
Việc tạm giữ chỉ được thực hiện khi có đủ căn cứ chứng minh người đó có liên quan đến hành vi phạm tội. Các căn cứ tạm giữ bao gồm: bị bắt trong trường hợp khẩn cấp, phạm tội quả tang, bị bắt theo quyết định truy nã hoặc tự thú, đầu thú. Ngoài ra, quyết định tạm giữ phải dựa trên căn cứ cho thấy người này có thể gây cản trở cho quá trình điều tra, truy tố, xét xử hoặc có thể tiếp tục phạm tội.
Thẩm quyền tạm giữ được quy định rõ ràng trong Bộ luật Tố tụng Hình sự. Các cơ quan và người có thẩm quyền bao gồm: Thủ trưởng, Phó thủ trưởng Cơ quan điều tra các cấp; Viện trưởng, Phó Viện trưởng VKSND các cấp; Chánh án, Phó Chánh án Tòa án. Việc xác định đúng thẩm quyền là yếu tố quan trọng để đảm bảo tính hợp pháp của quyết định tạm giữ.
Quy trình tố tụng và thời gian tạm giữ phải tuân thủ theo luật định. Thủ tục tạm giữ phải được thực hiện một cách chặt chẽ, đúng quy định, đảm bảo quyền của người bị tạm giữ. Thời hạn tạm giữ cũng được giới hạn cụ thể, không được vượt quá thời gian quy định trừ trường hợp được gia hạn theo luật định. Việc tuân thủ các quy định này là yếu tố then chốt để bảo vệ nhân quyền và tránh oan sai. Cần giải thích quyền cho người bị tạm giữ, thông báo cho gia đình, và tạo điều kiện để họ được trợ giúp pháp lý.
Thủ tục tạm giữ bao gồm các bước: ra quyết định tạm giữ, thi hành quyết định tạm giữ, lập biên bản, thông báo cho gia đình hoặc người thân của người bị tạm giữ. Quyết định tạm giữ phải ghi rõ lý do, căn cứ tạm giữ, thời gian, địa điểm tạm giữ, và các quyền của người bị tạm giữ. Việc thi hành quyết định phải đảm bảo an toàn, không xâm phạm thân thể, danh dự, nhân phẩm của người bị tạm giữ.
Thời hạn tạm giữ không được quá 3 ngày kể từ ngày Cơ quan điều tra nhận người bị tạm giữ. Trong trường hợp cần thiết, thời hạn tạm giữ có thể được gia hạn nhưng không quá 3 ngày. Đối với trường hợp phạm tội đặc biệt nghiêm trọng, có thể gia hạn thêm nhưng phải được sự phê chuẩn của VKSND. Tổng thời hạn tạm giữ không được vượt quá thời gian quy định trong luật.
Để đảm bảo quyền tự do của công dân, pháp luật quy định các biện pháp thay thế tạm giữ như bảo lĩnh và đặt tiền để bảo đảm. Các biện pháp này được áp dụng khi xét thấy không cần thiết phải tạm giữ người đó, nhưng vẫn cần đảm bảo họ không bỏ trốn, không tiếp tục phạm tội hoặc gây cản trở cho quá trình tố tụng. Việc áp dụng các biện pháp thay thế cần xem xét kỹ lưỡng các yếu tố như nhân thân, tình trạng sức khỏe, mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội.
Bảo lĩnh là biện pháp cho phép người bị tình nghi được tại ngoại nếu có người thân hoặc tổ chức đứng ra cam kết bảo đảm người đó sẽ không bỏ trốn, không tiếp tục phạm tội hoặc gây cản trở cho quá trình tố tụng. Thủ tục bảo lĩnh bao gồm việc làm đơn xin bảo lĩnh, được cơ quan có thẩm quyền xem xét và ra quyết định cho bảo lĩnh.
Đặt tiền để bảo đảm là biện pháp thay thế tạm giữ, trong đó người bị tình nghi hoặc người thân của họ nộp một khoản tiền nhất định cho cơ quan có thẩm quyền để đảm bảo người đó sẽ không bỏ trốn, không tiếp tục phạm tội hoặc gây cản trở cho quá trình tố tụng. Khoản tiền này sẽ được trả lại nếu người đó chấp hành đầy đủ các nghĩa vụ.
Người bị tạm giữ có các quyền cơ bản được pháp luật bảo vệ. Họ có quyền được biết lý do tạm giữ, quyền được luật sư bào chữa, quyền được khiếu nại, tố cáo, quyền được gặp người thân, quyền được chăm sóc y tế. Đồng thời, họ cũng có trách nhiệm chấp hành các quy định của pháp luật và hợp tác với cơ quan điều tra. Việc đảm bảo các quyền này là trách nhiệm của cơ quan tạm giữ.
Người bị tạm giữ có quyền: được thông báo về lý do tạm giữ, được trình bày ý kiến, không buộc phải đưa ra lời khai chống lại mình hoặc buộc phải nhận tội, được luật sư hoặc người khác bào chữa, được trợ giúp pháp lý, được khiếu nại, tố cáo về hành vi trái pháp luật của cơ quan, người có thẩm quyền tạm giữ.
Cơ quan tạm giữ có trách nhiệm: thông báo kịp thời cho gia đình hoặc người thân của người bị tạm giữ, đảm bảo các quyền của người bị tạm giữ, tạo điều kiện để người bị tạm giữ được thực hiện quyền bào chữa, quyền trợ giúp pháp lý, giải quyết kịp thời các khiếu nại, tố cáo của người bị tạm giữ, bảo đảm an toàn tính mạng, sức khỏe cho người bị tạm giữ.
Nâng cao hiệu quả áp dụng biện pháp tạm giữ đòi hỏi sự phối hợp đồng bộ giữa các cơ quan chức năng. Cần tăng cường đào tạo, bồi dưỡng nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ cho cán bộ có thẩm quyền áp dụng biện pháp tạm giữ. Đồng thời, cần tăng cường công tác thanh tra, kiểm sát, tổng kết rút kinh nghiệm để kịp thời phát hiện, xử lý các sai phạm trong quá trình áp dụng biện pháp tạm giữ.
Cần rà soát, sửa đổi, bổ sung các quy định của pháp luật về biện pháp tạm giữ để đảm bảo tính minh bạch, rõ ràng, dễ hiểu, dễ thực hiện. Cần quy định cụ thể hơn về các căn cứ tạm giữ, thẩm quyền tạm giữ, thủ tục tạm giữ, thời hạn tạm giữ. Đồng thời, cần tăng cường chế tài xử lý đối với các hành vi vi phạm pháp luật trong quá trình áp dụng biện pháp tạm giữ.
Cần tăng cường đào tạo, bồi dưỡng nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, đạo đức công vụ cho cán bộ có thẩm quyền áp dụng biện pháp tạm giữ. Cần tổ chức các lớp tập huấn, hội thảo chuyên đề về biện pháp tạm giữ, cập nhật các kiến thức pháp luật mới, các kỹ năng nghiệp vụ cần thiết. Đồng thời, cần tăng cường kiểm tra, giám sát hoạt động của cán bộ để kịp thời phát hiện, chấn chỉnh các sai phạm.
Bạn đang xem trước tài liệu:
Biện pháp ngăn chặn tạm giữ trong pháp luật tố tụng hình sự việt nam từ thực tiễn thành phố hồ chí minh
Tài liệu có tiêu đề "Biện Pháp Ngăn Chặn Tạm Giữ Trong Pháp Luật Tố Tụng Hình Sự Việt Nam" cung cấp cái nhìn sâu sắc về các biện pháp ngăn chặn tạm giữ trong hệ thống pháp luật hình sự của Việt Nam. Tài liệu này không chỉ phân tích các quy định pháp lý hiện hành mà còn nêu rõ những thách thức và bất cập trong việc thực thi các biện pháp này. Độc giả sẽ nhận thấy tầm quan trọng của việc bảo vệ quyền lợi của cá nhân trong quá trình tố tụng, đồng thời hiểu rõ hơn về cách thức mà pháp luật Việt Nam điều chỉnh các biện pháp ngăn chặn nhằm đảm bảo công bằng và minh bạch.
Để mở rộng kiến thức của bạn về chủ đề này, bạn có thể tham khảo thêm tài liệu Luận văn thạc sĩ luật học biện pháp ngăn chặn tạm giữ trong pháp luật việt nam trên cơ sở thực tiễn địa bàn thành phố hà nội, nơi cung cấp cái nhìn chi tiết về thực tiễn áp dụng tại Hà Nội. Bên cạnh đó, tài liệu Luận văn thạc sĩ luật học giữ người trong trường hợp khẩn cấp theo quy định của pháp luật tố tụng hình sự việt nam và thực tiễn thi hành tại tỉnh thái nguyên sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về các tình huống khẩn cấp và cách thức pháp luật xử lý chúng. Cuối cùng, tài liệu Đề tài nghiên cứu khoa học cấp trường hoàn thiện quy định của bộ luật tố tụng hình sự năm 2015 nhằm bảo đảm quyền con người của bị can bị cáo sẽ cung cấp những đề xuất cải cách nhằm bảo vệ quyền con người trong tố tụng hình sự. Những tài liệu này sẽ giúp bạn có cái nhìn toàn diện hơn về vấn đề ngăn chặn tạm giữ trong pháp luật hình sự Việt Nam.