I. Phòng chống sốt rét
Phòng chống sốt rét là một vấn đề y tế công cộng quan trọng, đặc biệt tại các khu vực có tỷ lệ lưu hành bệnh cao như Đắk Nông. Nghiên cứu tập trung vào việc đánh giá kiến thức phòng chống sốt rét và thực hành của nhóm bảo vệ rừng, một đối tượng có nguy cơ cao do đặc thù công việc. Kết quả cho thấy, kiến thức phòng chống sốt rét của nhóm này đạt 74,53%, trong khi thực hành chỉ đạt 67,92%. Điều này cho thấy sự chênh lệch giữa nhận thức và hành động, cần được cải thiện thông qua các chương trình tuyên truyền phòng chống sốt rét hiệu quả hơn.
1.1. Kiến thức phòng chống sốt rét
Kiến thức phòng chống sốt rét của nhóm bảo vệ rừng tại Đắk Nông được đánh giá thông qua các câu hỏi về nguyên nhân, biểu hiện và cách phòng ngừa bệnh. Kết quả cho thấy, 74,53% đối tượng nghiên cứu có kiến thức đạt yêu cầu. Tuy nhiên, vẫn còn một bộ phận không nhận thức đúng về mức độ nguy hiểm của bệnh và các biện pháp phòng chống sốt rét cần thiết. Điều này đặt ra yêu cầu cấp thiết trong việc nâng cao nhận thức thông qua các chiến dịch tuyên truyền phòng chống sốt rét.
1.2. Thực hành phòng chống sốt rét
Thực hành phòng chống sốt rét của nhóm bảo vệ rừng chỉ đạt 67,92%, thấp hơn so với kiến thức. Một số yếu tố ảnh hưởng đến thực hành bao gồm trình độ học vấn, kinh tế gia đình và khoảng cách từ nhà đến nơi làm việc. Đặc biệt, 35,85% đối tượng không tuân thủ điều trị khi mắc bệnh, làm tăng nguy cơ lây lan và kháng thuốc. Cần có các biện pháp phòng chống sốt rét cụ thể và phù hợp với điều kiện sống của nhóm này.
II. Bảo vệ rừng và sức khỏe cộng đồng
Nhóm bảo vệ rừng tại Đắk Nông là một trong những đối tượng có nguy cơ cao mắc sốt rét do đặc thù công việc thường xuyên tiếp xúc với môi trường rừng núi. Nghiên cứu chỉ ra rằng, tỷ lệ mắc bệnh trong nhóm này có xu hướng gia tăng trong những năm gần đây, chiếm đến 87,1% số ca mắc tại xã Quảng Trực vào năm 2019. Điều này cho thấy sự cần thiết của việc nâng cao nhận thức và thực hành phòng chống sốt rét trong nhóm này để bảo vệ sức khỏe cộng đồng.
2.1. Đặc điểm nhóm bảo vệ rừng
Nhóm bảo vệ rừng tại Đắk Nông chủ yếu là những người ký hợp đồng hoặc thỏa thuận với các đơn vị quản lý rừng. Đặc thù công việc yêu cầu họ thường xuyên làm việc trong rừng, tiếp xúc với môi trường có nguy cơ cao mắc sốt rét. Nghiên cứu cho thấy, tỷ lệ mắc bệnh trong nhóm này cao hơn so với các nhóm dân cư khác, đặc biệt là những người có thời gian làm việc dài và tần suất đi rừng cao.
2.2. Yếu tố liên quan đến sức khỏe cộng đồng
Sức khỏe của nhóm bảo vệ rừng không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn tác động đến sức khỏe cộng đồng. Việc không tuân thủ các biện pháp phòng chống sốt rét có thể dẫn đến lây lan bệnh trong cộng đồng, đặc biệt là ở các khu vực có tỷ lệ lưu hành bệnh cao như Đắk Nông. Do đó, việc nâng cao nhận thức và thực hành phòng chống sốt rét trong nhóm này là vô cùng cần thiết.
III. Biện pháp phòng chống sốt rét
Các biện pháp phòng chống sốt rét được đề xuất trong nghiên cứu bao gồm việc sử dụng màn tẩm hóa chất, kem xua muỗi, và hạn chế ra ngoài vào ban đêm. Tuy nhiên, kết quả nghiên cứu cho thấy, chỉ có 67% đối tượng sử dụng màn thường xuyên, và tỷ lệ sử dụng các biện pháp khác còn thấp hơn. Điều này cho thấy sự cần thiết của việc tăng cường tuyên truyền phòng chống sốt rét và cung cấp các công cụ phòng ngừa hiệu quả hơn cho nhóm bảo vệ rừng.
3.1. Sử dụng màn tẩm hóa chất
Màn tẩm hóa chất là một trong những biện pháp phòng chống sốt rét hiệu quả nhất. Tuy nhiên, nghiên cứu chỉ ra rằng, chỉ có 67% đối tượng sử dụng màn thường xuyên. Nguyên nhân có thể do thiếu nhận thức về tầm quan trọng của biện pháp này hoặc do điều kiện kinh tế không cho phép. Cần có các chương trình hỗ trợ cung cấp màn và tuyên truyền phòng chống sốt rét để nâng cao tỷ lệ sử dụng.
3.2. Các biện pháp khác
Ngoài màn tẩm hóa chất, các biện pháp như sử dụng kem xua muỗi, mặc áo dài tay, và hạn chế ra ngoài vào ban đêm cũng được khuyến cáo. Tuy nhiên, tỷ lệ sử dụng các biện pháp này còn thấp, đặc biệt là trong nhóm bảo vệ rừng. Cần có các chiến dịch tuyên truyền phòng chống sốt rét để nâng cao nhận thức và thực hành các biện pháp này.