Tổng quan nghiên cứu

Truyện đồng thoại là một thể loại văn học thiếu nhi có sức hấp dẫn đặc biệt, với sự đa dạng và phong phú của thế giới nhân vật, chủ yếu là các loài vật được nhân cách hóa. Theo ước tính, mảng truyện đồng thoại đã phát triển mạnh mẽ ở Việt Nam từ sau năm 1945, với nhiều tác phẩm nổi bật của các nhà văn như Tô Hoài và Võ Quảng. Hai tác giả này đã tạo dựng nên một thế giới nhân vật sinh động, gần gũi với trẻ em, đồng thời truyền tải những bài học giáo dục sâu sắc về đạo đức, nhân cách và cách ứng xử trong cuộc sống.

Mục tiêu nghiên cứu của luận văn là làm rõ biểu hiện nội dung và nghệ thuật của thế giới nhân vật trong truyện đồng thoại của Tô Hoài và Võ Quảng, đồng thời khẳng định phong cách riêng và đóng góp của hai nhà văn trong nền văn học thiếu nhi Việt Nam hiện đại. Phạm vi nghiên cứu tập trung vào các tác phẩm truyện đồng thoại tiêu biểu của hai tác giả, bao gồm "Dế Mèn phiêu lưu kí", "Võ sĩ Bọ Ngựa" của Tô Hoài và tuyển tập truyện đồng thoại của Võ Quảng xuất bản trong giai đoạn từ trước Cách mạng tháng Tám đến những năm đầu thế kỷ XXI.

Nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc cung cấp tư liệu tham khảo cho công tác giảng dạy Ngữ văn ở các trường phổ thông, đồng thời góp phần bảo tồn và phát huy giá trị văn học thiếu nhi truyền thống trong bối cảnh văn hóa đọc của trẻ em ngày càng giảm sút. Qua đó, luận văn cũng hướng tới việc nâng cao nhận thức về vai trò của truyện đồng thoại trong việc hình thành nhân cách và phát triển trí tuệ cho thế hệ trẻ.

Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu

Khung lý thuyết áp dụng

Luận văn dựa trên các lý thuyết về nhân vật văn học và thế giới nhân vật, trong đó nhân vật được hiểu là đối tượng trung tâm trong tác phẩm văn học, có thể là con người, loài vật, hoặc vật vô tri được nhân cách hóa. Khái niệm thế giới nhân vật được định nghĩa là hệ thống các nhân vật được tổ chức thành một chỉnh thể nghệ thuật, mỗi nhân vật có vai trò và chức năng riêng biệt, cùng nhau phản ánh đời sống và tư tưởng của tác giả.

Ngoài ra, luận văn áp dụng lý thuyết về truyện đồng thoại, một thể loại văn học thiếu nhi đặc trưng bởi sự kết hợp giữa hiện thực và tưởng tượng, với nhân vật chủ yếu là các loài vật được nhân cách hóa. So sánh giữa truyện đồng thoại, truyện ngụ ngôn và truyện cổ tích về loài vật cũng được sử dụng để làm rõ đặc điểm riêng biệt của truyện đồng thoại trong văn học Việt Nam.

Các khái niệm chính bao gồm: nhân vật văn học, thế giới nhân vật, truyện đồng thoại, nhân cách hóa, và chức năng giáo dục của truyện đồng thoại trong văn học thiếu nhi.

Phương pháp nghiên cứu

Luận văn sử dụng phương pháp hệ thống để đặt đối tượng nghiên cứu vào tổng thể thế giới nhân vật trong truyện đồng thoại của Tô Hoài và Võ Quảng, nhằm phân tích nội dung và nghệ thuật xây dựng nhân vật. Phương pháp thống kê được áp dụng để khảo sát tần số xuất hiện các loại nhân vật trong các tác phẩm tiêu biểu, giúp làm rõ sự đa dạng và đặc sắc của thế giới nhân vật.

Phương pháp so sánh được sử dụng để đối chiếu điểm giống và khác nhau trong cách xây dựng nhân vật của hai tác giả, cũng như so sánh với các nhà văn khác cùng viết về truyện đồng thoại. Phương pháp tiếp cận văn hóa học và nghiên cứu liên ngành (lịch sử, văn hóa, dân tộc học) giúp luận văn có cái nhìn toàn diện và sâu sắc hơn về thế giới nhân vật và bối cảnh sáng tác.

Nguồn dữ liệu chính là các tác phẩm truyện đồng thoại của Tô Hoài và Võ Quảng được xuất bản từ năm 1941 đến 2021, cùng các công trình nghiên cứu, phê bình văn học liên quan. Cỡ mẫu gồm các truyện tiêu biểu như "Dế Mèn phiêu lưu kí", "Cá đi ăn thề", "Võ sĩ Bọ Ngựa" của Tô Hoài và "Anh Cút Lủi", "Mèo tắm", "Bài học tốt" của Võ Quảng. Phương pháp phân tích chủ yếu là phân tích nội dung, nghệ thuật miêu tả nhân vật, và thống kê tần số xuất hiện nhân vật.

Timeline nghiên cứu kéo dài trong năm 2023, với các giai đoạn thu thập tài liệu, phân tích, viết luận văn và hoàn thiện.

Kết quả nghiên cứu và thảo luận

Những phát hiện chính

  1. Thế giới nhân vật đa dạng và phong phú: Trong các tác phẩm của Tô Hoài và Võ Quảng, thế giới nhân vật chủ yếu là các loài vật sống trên cạn, dưới nước và bay trên trời. Ví dụ, trong "Dế Mèn phiêu lưu kí" của Tô Hoài, nhân vật Dế Mèn xuất hiện với tần suất lên đến 907 lần, cùng nhiều loài vật khác như cào cóc, châu chấu, gà chọi, hổ, trâu, ngan, chó... Võ Quảng cũng xây dựng thế giới nhân vật đa dạng với các loài như mèo, thỏ, nhím, bọ ngựa, rùa, ngựa, chim sáo sậu, bướm... Tần số xuất hiện các loài vật sống trên cạn chiếm khoảng 65-70% trong các tác phẩm khảo sát.

  2. Nhân vật mang tính nhân cách hóa sâu sắc: Các nhân vật loài vật được nhân cách hóa với những tính cách đặc trưng, phản ánh thói tật và phẩm chất của con người. Ví dụ, Dế Mèn trong tác phẩm của Tô Hoài thể hiện tính cách ngổ ngáo, xốc nổi; Chuột nhắt trong "Đám cưới chuột" có tính cách xấu mã nhưng không xấu nết; trong khi đó, các nhân vật của Võ Quảng như Sáo Sậu thể hiện sự thông minh, hóm hỉnh, còn Rùa mang tính chậm chạp, kiên trì.

  3. Nghệ thuật xây dựng nhân vật tinh tế và đa dạng: Tô Hoài sử dụng bút pháp miêu tả giàu chất trữ tình, tập trung vào ngoại hình, hành động để gợi tả nội tâm nhân vật. Võ Quảng chú trọng ngôn ngữ giản dị, bình dân, kết hợp lời người kể xen lẫn câu răn dạy nhẹ nhàng. Cả hai đều sử dụng nghệ thuật nhân hóa, phép liên tưởng, so sánh để tạo nên hình tượng nhân vật sinh động, gần gũi với trẻ em.

  4. Bài học giáo dục sâu sắc và nhẹ nhàng: Qua thế giới nhân vật, hai tác giả truyền tải những bài học về đạo đức, tình yêu thương, lòng nhân hậu, sự kiên trì, tinh thần tự giác và cách ứng xử trong cuộc sống. Ví dụ, nhân vật Trâu Xe trong truyện của Võ Quảng thể hiện tính chăm chỉ, nhẫn nại; câu chuyện "Cá đi ăn thề" của Tô Hoài phản ánh niềm vui và sự phát triển của ngành thủy lợi, gắn với cuộc sống người dân.

Thảo luận kết quả

Nguyên nhân của sự đa dạng và phong phú trong thế giới nhân vật của hai nhà văn xuất phát từ tình yêu thương trẻ thơ và sự am hiểu tâm lý trẻ em, cũng như khả năng quan sát tinh tế cuộc sống xung quanh. So với các nghiên cứu trước đây, luận văn đã làm rõ hơn sự khác biệt trong phong cách xây dựng nhân vật giữa Tô Hoài và Võ Quảng: Tô Hoài thiên về bút pháp trữ tình, miêu tả chi tiết, còn Võ Quảng ưu tiên ngôn ngữ giản dị, cô đọng và lời răn dạy nhẹ nhàng.

Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ tần số xuất hiện các loại nhân vật (sống trên cạn, dưới nước, bay trên trời) trong các tác phẩm tiêu biểu, giúp minh họa rõ nét sự đa dạng và trọng tâm của thế giới nhân vật. Bảng so sánh các đặc điểm nhân vật giữa hai tác giả cũng góp phần làm nổi bật phong cách riêng biệt và đóng góp nghệ thuật của mỗi người.

Ý nghĩa của kết quả nghiên cứu không chỉ nằm ở việc khẳng định giá trị văn học của truyện đồng thoại mà còn ở vai trò giáo dục, hình thành nhân cách cho trẻ em, góp phần bảo tồn và phát huy văn hóa đọc trong bối cảnh hiện nay.

Đề xuất và khuyến nghị

  1. Tăng cường giảng dạy truyện đồng thoại trong chương trình phổ thông: Đưa các tác phẩm tiêu biểu của Tô Hoài và Võ Quảng vào chương trình Ngữ văn THCS nhằm phát huy giá trị giáo dục và phát triển nhân cách cho học sinh. Thời gian thực hiện: từ năm học tiếp theo. Chủ thể thực hiện: Bộ Giáo dục và Đào tạo, các trường phổ thông.

  2. Phát triển các hoạt động ngoại khóa về văn học thiếu nhi: Tổ chức các câu lạc bộ đọc truyện đồng thoại, sân khấu hóa các tác phẩm để tăng sự hứng thú và tương tác của trẻ em với văn học. Thời gian: trong vòng 1-2 năm. Chủ thể: nhà trường, các tổ chức văn hóa, thư viện.

  3. Biên soạn tài liệu tham khảo và sách giáo khoa bổ sung: Soạn thảo các tài liệu phân tích thế giới nhân vật trong truyện đồng thoại của hai tác giả, hỗ trợ giáo viên và học sinh trong việc tiếp cận tác phẩm. Thời gian: 1 năm. Chủ thể: các nhà nghiên cứu, nhà xuất bản.

  4. Khuyến khích nghiên cứu và sáng tác truyện đồng thoại hiện đại: Hỗ trợ các nhà văn trẻ sáng tác truyện đồng thoại dựa trên nền tảng truyền thống, đồng thời nghiên cứu sâu hơn về thế giới nhân vật để làm phong phú thêm kho tàng văn học thiếu nhi. Thời gian: liên tục. Chủ thể: Hội Nhà văn, các trường đại học, viện nghiên cứu.

Đối tượng nên tham khảo luận văn

  1. Giáo viên Ngữ văn các cấp: Giúp hiểu sâu sắc về thế giới nhân vật trong truyện đồng thoại, từ đó áp dụng hiệu quả trong giảng dạy và truyền cảm hứng cho học sinh.

  2. Sinh viên, nghiên cứu sinh ngành Văn học, Ngôn ngữ học: Cung cấp tài liệu nghiên cứu chuyên sâu về thể loại truyện đồng thoại và phong cách sáng tác của hai nhà văn lớn.

  3. Nhà văn, tác giả sáng tác văn học thiếu nhi: Tham khảo để phát triển kỹ năng xây dựng nhân vật và nội dung giáo dục trong truyện đồng thoại hiện đại.

  4. Phụ huynh và những người làm công tác giáo dục trẻ em: Hiểu rõ vai trò của truyện đồng thoại trong việc hình thành nhân cách và phát triển trí tuệ cho trẻ, từ đó lựa chọn tác phẩm phù hợp cho con em mình.

Câu hỏi thường gặp

  1. Truyện đồng thoại là gì và có đặc điểm gì nổi bật?
    Truyện đồng thoại là thể loại văn học thiếu nhi, trong đó nhân vật chủ yếu là các loài vật hoặc vật vô tri được nhân cách hóa. Đặc điểm nổi bật là sự kết hợp giữa hiện thực và tưởng tượng, mang đến những bài học giáo dục nhẹ nhàng, sâu sắc phù hợp với tâm lý trẻ em.

  2. Tại sao thế giới nhân vật trong truyện đồng thoại lại đa dạng như vậy?
    Sự đa dạng xuất phát từ nhu cầu phản ánh cuộc sống phong phú và kích thích trí tưởng tượng của trẻ. Các loài vật sống trên cạn, dưới nước, bay trên trời đều được khai thác để tạo nên một thế giới sinh động, gần gũi với trẻ em.

  3. Phương pháp xây dựng nhân vật của Tô Hoài và Võ Quảng có gì khác biệt?
    Tô Hoài tập trung vào bút pháp miêu tả giàu chất trữ tình, chi tiết ngoại hình và hành động để thể hiện nội tâm nhân vật. Võ Quảng ưu tiên ngôn ngữ giản dị, lời kể xen lẫn câu răn dạy nhẹ nhàng, tạo sự gần gũi và dễ hiểu cho trẻ.

  4. Truyện đồng thoại có vai trò gì trong giáo dục trẻ em?
    Truyện đồng thoại giúp hình thành nhân cách, phát triển trí tuệ và tình cảm cho trẻ thông qua các bài học đạo đức, cách ứng xử và tình yêu thương được truyền tải qua nhân vật và cốt truyện.

  5. Làm thế nào để áp dụng kết quả nghiên cứu vào giảng dạy?
    Giáo viên có thể sử dụng các tác phẩm truyện đồng thoại của Tô Hoài và Võ Quảng làm tài liệu giảng dạy, kết hợp với các hoạt động ngoại khóa như đọc truyện, sân khấu hóa để tăng sự hứng thú và hiệu quả giáo dục cho học sinh.

Kết luận

  • Luận văn đã làm rõ thế giới nhân vật đa dạng, phong phú trong truyện đồng thoại của Tô Hoài và Võ Quảng, bao gồm các loài vật sống trên cạn, dưới nước và bay trên trời.
  • Phân tích chi tiết nghệ thuật xây dựng nhân vật, từ bút pháp miêu tả đến ngôn ngữ và thủ pháp nhân hóa, cho thấy phong cách riêng biệt và đóng góp nghệ thuật của hai nhà văn.
  • Kết quả nghiên cứu khẳng định vai trò quan trọng của truyện đồng thoại trong giáo dục thiếu nhi, góp phần hình thành nhân cách và phát triển trí tuệ cho trẻ em.
  • Đề xuất các giải pháp cụ thể nhằm phát huy giá trị truyện đồng thoại trong giảng dạy và sáng tác văn học thiếu nhi hiện đại.
  • Khuyến khích các nhà nghiên cứu, giáo viên, nhà văn và phụ huynh tiếp tục quan tâm, khai thác và phát triển thể loại truyện đồng thoại nhằm bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống.

Tiếp theo, việc triển khai các đề xuất và mở rộng nghiên cứu về truyện đồng thoại trong bối cảnh hiện đại là cần thiết để đáp ứng nhu cầu giáo dục và phát triển văn hóa đọc cho thế hệ trẻ. Độc giả và các nhà nghiên cứu được khuyến khích tiếp cận và ứng dụng kết quả luận văn nhằm nâng cao chất lượng giáo dục và sáng tác văn học thiếu nhi.