I. Ứng dụng viễn thám
Luận văn tập trung vào ứng dụng viễn thám để đánh giá không gian xanh đô thị tại Nha Trang. Công nghệ viễn thám được sử dụng để phân tích dữ liệu từ ảnh vệ tinh ALOS – AVNIR2 và Landsat 8 - OLI, giúp xác định hiện trạng và biến động của các lớp thực phủ. Phương pháp này cho phép đánh giá chính xác sự thay đổi của không gian xanh đô thị trong giai đoạn 2007 – 2017, với độ chính xác toàn cục trên 90% và hệ số Kappa đạt 0,9.
1.1. Công nghệ viễn thám
Công nghệ viễn thám được áp dụng để thu thập và phân tích dữ liệu từ ảnh vệ tinh. Các ảnh vệ tinh ALOS – AVNIR2 và Landsat 8 - OLI được sử dụng để phân loại và đánh giá biến động của không gian xanh đô thị. Phương pháp này giúp xác định hiện trạng phân bố và xu hướng thay đổi của các lớp thực phủ, từ đó đưa ra các giải pháp quản lý hiệu quả.
1.2. Phân tích dữ liệu không gian
Phân tích dữ liệu không gian được thực hiện thông qua việc xử lý ảnh vệ tinh và sử dụng các công cụ GIS. Kết quả phân tích cho thấy sự biến động của không gian xanh đô thị tại Nha Trang, với sự gia tăng diện tích mặt không thấm và giảm diện tích mảng xanh. Phương pháp này cũng giúp dự báo diện tích không gian xanh đến năm 2027 bằng chuỗi Markov.
II. Đánh giá không gian xanh đô thị
Luận văn đánh giá không gian xanh đô thị tại Nha Trang thông qua chỉ số không gian xanh trên đầu người. Kết quả cho thấy, tại các khu vực nội đô, chỉ số mảng xanh trên người rất thấp, phần lớn dưới 10m²/người, thậm chí có nơi thấp hơn 1m²/người. Điều này cho thấy sự thiếu hụt nghiêm trọng diện tích mảng xanh so với tiêu chuẩn TCXDVN 9257:2012.
2.1. Chỉ số không gian xanh
Chỉ số không gian xanh trên đầu người được tính toán dựa trên diện tích mảng xanh và dân số tại các khu vực nghiên cứu. Kết quả cho thấy, các khu vực nội đô của Nha Trang có chỉ số mảng xanh rất thấp, phản ánh sự thiếu hụt không gian xanh trong quá trình đô thị hóa.
2.2. Hệ quả của việc giảm mảng xanh
Việc giảm diện tích mảng xanh đô thị dẫn đến nhiều hệ quả tiêu cực, bao gồm gia tăng các tai biến môi trường như lũ lụt và xói mòn. Đặc biệt, tại thành phố biển Nha Trang, sự suy giảm mảng xanh có thể làm tăng nguy cơ lũ lụt và xói mòn đất, ảnh hưởng đến sự phát triển bền vững của thành phố.
III. Quản lý đô thị và bảo vệ môi trường
Luận văn đề xuất các giải pháp quản lý và bảo vệ không gian xanh đô thị tại Nha Trang thông qua mô hình DPSIR. Các giải pháp này nhằm nâng cao diện tích mảng xanh, cải thiện môi trường và giảm thiểu các rủi ro môi trường. Kết quả nghiên cứu góp phần quan trọng vào công tác quản lý và phát triển bền vững của thành phố.
3.1. Mô hình DPSIR
Mô hình DPSIR được sử dụng để đề xuất các giải pháp quản lý không gian xanh đô thị. Mô hình này phân tích các yếu tố động lực, áp lực, hiện trạng, tác động và đáp ứng, từ đó đưa ra các giải pháp phù hợp để bảo vệ và nâng cao diện tích mảng xanh tại Nha Trang.
3.2. Phát triển bền vững
Các giải pháp được đề xuất nhằm hướng đến mục tiêu phát triển bền vững của thành phố Nha Trang. Việc bảo vệ và nâng cao diện tích không gian xanh đô thị không chỉ cải thiện chất lượng môi trường mà còn góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân.