I. Giới thiệu tổng quan về đề tài nghiên cứu
Luận văn tập trung nghiên cứu nợ xấu ngân hàng tại các chi nhánh ngân hàng thương mại trên địa bàn TP Cần Thơ. Đây là vấn đề cấp thiết trong bối cảnh nợ xấu đang gia tăng, ảnh hưởng đến sự ổn định của hệ thống ngân hàng và nền kinh tế. Luận văn nhằm đánh giá thực trạng, phân tích nguyên nhân và đề xuất giải pháp phòng ngừa, xử lý nợ xấu. TP Cần Thơ, với vị thế là trung tâm kinh tế - tài chính của Đồng bằng sông Cửu Long, là địa bàn nghiên cứu phù hợp để phân tích vấn đề này.
1.1. Tính cấp thiết của đề tài
Nợ xấu ngân hàng là vấn đề nghiêm trọng, ảnh hưởng đến hiệu quả hoạt động của ngân hàng thương mại và sự phát triển kinh tế. Tại TP Cần Thơ, tỷ lệ nợ xấu tăng từ 1,79% năm 2010 lên 7,62% vào quý II/2015. Điều này đặt ra yêu cầu cấp thiết trong việc đánh giá thực trạng và đề xuất giải pháp phù hợp để xử lý nợ xấu, hạn chế phát sinh nợ xấu mới.
1.2. Mục tiêu nghiên cứu
Luận văn nhằm đánh giá thực trạng nợ xấu ngân hàng tại TP Cần Thơ, phân tích nguyên nhân và đề xuất giải pháp phòng ngừa, xử lý nợ xấu. Mục tiêu cụ thể bao gồm nghiên cứu cơ sở lý luận, đánh giá thực trạng, nhận định nguyên nhân và đề xuất giải pháp.
II. Cơ sở lý luận về nợ xấu ngân hàng thương mại
Luận văn trình bày cơ sở lý luận về nợ xấu ngân hàng, bao gồm khái niệm, phân loại nợ và các nguyên nhân dẫn đến nợ xấu. Nợ xấu được định nghĩa là các khoản nợ không có khả năng thu hồi, gây rủi ro cho hoạt động của ngân hàng thương mại. Các nguyên nhân chính bao gồm việc không tuân thủ quy trình tín dụng, tập trung cho vay vào lĩnh vực nông nghiệp, thủy sản và đạo đức cán bộ ngân hàng sa sút.
2.1. Khái niệm và phân loại nợ xấu
Nợ xấu được phân loại theo mức độ rủi ro, bao gồm nợ nhóm 3, 4 và 5. Các quy định về phân loại nợ và tỷ lệ trích lập dự phòng rủi ro được áp dụng tại Việt Nam theo Thông tư 02 của Ngân hàng Nhà nước.
2.2. Nguyên nhân dẫn đến nợ xấu
Nguyên nhân dẫn đến nợ xấu bao gồm các yếu tố từ phía ngân hàng, khách hàng vay và các yếu tố khách quan. Cụ thể, việc không tuân thủ quy trình tín dụng, tập trung cho vay vào lĩnh vực nông nghiệp, thủy sản và đạo đức cán bộ ngân hàng sa sút là những nguyên nhân chính.
III. Thực trạng nợ xấu tại các ngân hàng thương mại trên địa bàn TP Cần Thơ
Luận văn phân tích thực trạng nợ xấu tại các ngân hàng thương mại trên địa bàn TP Cần Thơ từ năm 2010 đến quý II/2015. Tỷ lệ nợ xấu tăng từ 1,79% năm 2010 lên 7,62% vào quý II/2015. Các lĩnh vực nông nghiệp, thủy sản là những ngành có tỷ lệ nợ xấu cao nhất. Kết quả phỏng vấn và thanh tra của Ngân hàng Nhà nước cho thấy các nguyên nhân chính dẫn đến nợ xấu bao gồm việc không tuân thủ quy trình tín dụng và tập trung cho vay vào các lĩnh vực rủi ro.
3.1. Phân tích thực trạng nợ xấu
Tỷ lệ nợ xấu tại TP Cần Thơ tăng đáng kể từ năm 2010 đến quý II/2015. Các ngành nông nghiệp, thủy sản chiếm tỷ lệ nợ xấu cao nhất. Kết quả phỏng vấn và thanh tra của Ngân hàng Nhà nước cho thấy các nguyên nhân chính dẫn đến nợ xấu bao gồm việc không tuân thủ quy trình tín dụng và tập trung cho vay vào các lĩnh vực rủi ro.
3.2. Nguyên nhân chính dẫn đến nợ xấu
Các nguyên nhân chính dẫn đến nợ xấu bao gồm việc không tuân thủ quy trình tín dụng, tập trung cho vay vào lĩnh vực nông nghiệp, thủy sản và đạo đức cán bộ ngân hàng sa sút. Các yếu tố khách quan như biến động thị trường cũng góp phần làm gia tăng nợ xấu.
IV. Giải pháp phòng ngừa và xử lý nợ xấu
Luận văn đề xuất các giải pháp phòng ngừa và xử lý nợ xấu tại các ngân hàng thương mại trên địa bàn TP Cần Thơ. Các giải pháp bao gồm tăng cường quản lý rủi ro tín dụng, cải thiện quy trình cho vay và nâng cao đạo đức nghề nghiệp của cán bộ ngân hàng. Đồng thời, luận văn cũng đề xuất các kiến nghị đối với Ngân hàng Nhà nước và chính quyền địa phương trong việc hỗ trợ xử lý nợ xấu.
4.1. Giải pháp phòng ngừa nợ xấu
Các giải pháp phòng ngừa nợ xấu bao gồm tăng cường quản lý rủi ro tín dụng, cải thiện quy trình cho vay và nâng cao đạo đức nghề nghiệp của cán bộ ngân hàng. Việc áp dụng các tiêu chuẩn quốc tế trong quản lý rủi ro cũng được đề xuất.
4.2. Giải pháp xử lý nợ xấu
Các giải pháp xử lý nợ xấu bao gồm tái cơ cấu nợ, bán nợ cho các công ty quản lý tài sản và tăng cường giám sát của Ngân hàng Nhà nước. Các kiến nghị đối với chính quyền địa phương cũng được đề xuất để hỗ trợ xử lý nợ xấu.