I. Tính cấp thiết
Trong bối cảnh Việt Nam ngày càng hội nhập sâu rộng với thế giới, hoạt động nghệ thuật biểu diễn đã trải qua nhiều biến đổi lớn. Điều này không chỉ phản ánh sự phát triển của văn hóa mà còn là sự thay đổi trong cách thức quản lý nhà nước đối với lĩnh vực này. Việc quản lý nghệ thuật biểu diễn hiện nay cần phải được điều chỉnh để đáp ứng yêu cầu thực tiễn, nhằm đảm bảo sự phát triển bền vững và hài hòa giữa các yếu tố sáng tạo và bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc. Như một số nghiên cứu đã chỉ ra, "công tác quản lý nhà nước trong lĩnh vực nghệ thuật biểu diễn chủ yếu căn cứ vào các quy định pháp luật chưa đủ mạnh để giải quyết triệt để các mâu thuẫn phát sinh". Những hạn chế trong quản lý hiện tại cần được khắc phục để tạo điều kiện cho sự sáng tạo và phát triển của nghệ thuật biểu diễn, đồng thời bảo vệ quyền lợi của nghệ sĩ và các bên liên quan. Điều này cũng nhằm mục tiêu xây dựng một môi trường văn hóa lành mạnh, đáp ứng nhu cầu thưởng thức nghệ thuật của công chúng.
II. Tình hình nghiên cứu
Tình hình nghiên cứu về quản lý nhà nước đối với hoạt động nghệ thuật biểu diễn cho thấy còn nhiều thiếu sót. Các tài liệu hiện có chủ yếu tập trung vào khía cạnh lý thuyết mà chưa đi sâu vào thực tiễn quản lý. Một số công trình nghiên cứu trước đây đã đề cập đến vấn đề này, nhưng chưa có nghiên cứu nào cung cấp cái nhìn toàn diện về sự phát triển và thực trạng quản lý nhà nước trong lĩnh vực nghệ thuật biểu diễn. Điều này đặt ra yêu cầu cấp thiết về việc nghiên cứu sâu hơn, từ đó đưa ra các giải pháp phù hợp nhằm hoàn thiện hệ thống pháp luật và cơ chế quản lý. Như một nhà nghiên cứu đã nhận định, "cần có những nghiên cứu cụ thể về cơ sở lý luận và thực tiễn để từ đó có thể xây dựng một hệ thống quản lý hiệu quả hơn". Việc nghiên cứu này không chỉ có ý nghĩa lý thuyết mà còn thực tiễn, góp phần nâng cao nhận thức và cải thiện công tác quản lý nhà nước trong lĩnh vực nghệ thuật biểu diễn.
III. Mục đích nghiên cứu
Mục đích của nghiên cứu này là phân tích và đánh giá thực trạng quản lý nhà nước đối với hoạt động nghệ thuật biểu diễn, từ đó đề xuất các giải pháp nhằm hoàn thiện cơ chế quản lý. Nghiên cứu sẽ tập trung vào việc tìm hiểu các vấn đề lý luận, cơ sở pháp luật và thực tiễn quản lý, nhằm đưa ra các giải pháp thực tiễn. Đặc biệt, nghiên cứu sẽ nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xây dựng một hành lang pháp lý rõ ràng, tạo điều kiện cho sự sáng tạo và phát triển của nghệ thuật biểu diễn. "Việc hoàn thiện cơ chế quản lý nhà nước là cần thiết để đảm bảo quyền lợi cho nghệ sĩ và các tổ chức hoạt động nghệ thuật", một trong những mục tiêu chính của nghiên cứu này. Đồng thời, việc nghiên cứu còn nhằm nâng cao nhận thức của xã hội về vai trò của nghệ thuật biểu diễn trong đời sống văn hóa, góp phần phát huy giá trị văn hóa nghệ thuật của dân tộc.
IV. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là các vấn đề lý luận và thực tiễn liên quan đến công tác quản lý nhà nước đối với hoạt động nghệ thuật biểu diễn tại Việt Nam. Phạm vi nghiên cứu được xác định trong bối cảnh kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, tập trung vào các công tác quản lý nhà nước đối với hoạt động biểu diễn nghệ thuật, lưu hành bản ghi âm và ghi hình có nội dung biểu diễn nghệ thuật. Nghiên cứu sẽ xem xét thực trạng quản lý từ năm 2012 đến nay, nhằm đánh giá hiệu quả của các chính sách và quy định đã được ban hành. "Việc nghiên cứu trong khoảng thời gian này sẽ giúp xác định rõ hơn những thay đổi trong quản lý nhà nước và những vấn đề phát sinh từ thực tiễn", từ đó đưa ra các giải pháp phù hợp cho giai đoạn tiếp theo.
V. Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu
Luận văn áp dụng nhiều phương pháp nghiên cứu khác nhau để đảm bảo tính toàn diện và sâu sắc của nội dung nghiên cứu. Phương pháp luận biện chứng duy vật sẽ được sử dụng để phân tích sự tác động và chuyển hóa giữa các yếu tố trong hoạt động nghệ thuật biểu diễn. Bên cạnh đó, phương pháp phân tích tổng kết kinh nghiệm sẽ giúp rút ra những bài học từ thực tiễn, nhằm tìm ra các giải pháp phù hợp. Các phương pháp lý thuyết và so sánh cũng sẽ được áp dụng để xây dựng một hệ thống lý luận hoàn chỉnh về quản lý nhà nước trong lĩnh vực này. "Việc sử dụng đa dạng các phương pháp nghiên cứu sẽ tạo điều kiện cho việc phát hiện và khai thác các khía cạnh khác nhau của vấn đề", từ đó nâng cao giá trị thực tiễn của nghiên cứu.