I. Giới thiệu và bối cảnh nghiên cứu
Nghiên cứu này tập trung vào mối quan hệ giữa nhận thức rủi ro, hạnh phúc chủ quan và ý định quay lại của khách du lịch tại TP.HCM. Bối cảnh thực tiễn cho thấy ngành du lịch Việt Nam đang phát triển mạnh, nhưng tỷ lệ khách quay lại thấp, đặc biệt là khách quốc tế. Điều này đặt ra yêu cầu cần nghiên cứu sâu hơn để tìm ra các yếu tố ảnh hưởng đến ý định quay lại của khách du lịch.
1.1 Bối cảnh thực tiễn
Ngành du lịch Việt Nam đóng góp đáng kể vào GDP, nhưng tỷ lệ khách quay lại thấp, chỉ khoảng 10-40%. Các vấn đề như rủi ro trong du lịch, sự hài lòng và cảm xúc du lịch đang là thách thức lớn. Nghiên cứu này nhằm tìm hiểu cách các yếu tố này tác động đến ý định quay lại của khách du lịch.
1.2 Bối cảnh lý thuyết
Theo Abubakar và ctg (2017), ý định quay lại được hình thành khi khách du lịch có trải nghiệm tích cực. Nghiên cứu này kế thừa các lý thuyết về tâm lý khách hàng và động lực du lịch để xây dựng mô hình nghiên cứu.
II. Mối quan hệ giữa nhận thức rủi ro và ý định quay lại
Nhận thức rủi ro là yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến ý định quay lại của khách du lịch. Nghiên cứu chỉ ra rằng khách du lịch có xu hướng tránh các điểm đến mà họ cảm thấy có rủi ro cao, đặc biệt là về an ninh, sức khỏe và tài chính.
2.1 Tác động của rủi ro trong du lịch
Các rủi ro như ngộ độc thực phẩm, lừa đảo và an ninh làm giảm sự hài lòng và ý định quay lại của khách du lịch. Nghiên cứu này phân tích cách các rủi ro này ảnh hưởng đến quyết định của khách.
2.2 Giảm thiểu nhận thức rủi ro
Các doanh nghiệp du lịch cần có biện pháp giảm thiểu nhận thức rủi ro thông qua cải thiện dịch vụ, tăng cường an ninh và truyền thông hiệu quả.
III. Hạnh phúc chủ quan và ý định quay lại
Hạnh phúc chủ quan là yếu tố then chốt trong việc hình thành ý định quay lại của khách du lịch. Nghiên cứu chỉ ra rằng khách du lịch có xu hướng quay lại những điểm đến mang lại cảm xúc tích cực và sự hài lòng cao.
3.1 Cảm xúc du lịch và hạnh phúc chủ quan
Các cảm xúc du lịch như sự vui vẻ, thỏa mãn và hài lòng đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành hạnh phúc chủ quan. Nghiên cứu này phân tích cách các cảm xúc này ảnh hưởng đến ý định quay lại.
3.2 Tăng cường hạnh phúc chủ quan
Các doanh nghiệp du lịch cần tập trung vào việc tạo ra các trải nghiệm tích cực, cải thiện dịch vụ và tương tác với khách hàng để tăng hạnh phúc chủ quan.
IV. Vai trò của văn hóa trong mối quan hệ giữa các yếu tố
Văn hóa đóng vai trò điều tiết trong mối quan hệ giữa nhận thức rủi ro, hạnh phúc chủ quan và ý định quay lại. Nghiên cứu này phân tích cách các yếu tố văn hóa ảnh hưởng đến quyết định của khách du lịch.
4.1 Văn hóa và nhận thức rủi ro
Các nhóm văn hóa khác nhau có nhận thức rủi ro khác nhau. Nghiên cứu này chỉ ra cách văn hóa ảnh hưởng đến mức độ chấp nhận rủi ro của khách du lịch.
4.2 Văn hóa và hạnh phúc chủ quan
Các yếu tố văn hóa như chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa tập thể ảnh hưởng đến hạnh phúc chủ quan của khách du lịch. Nghiên cứu này phân tích cách các yếu tố này tác động đến ý định quay lại.
V. Kết luận và hàm ý quản trị
Nghiên cứu này đã chỉ ra mối quan hệ giữa nhận thức rủi ro, hạnh phúc chủ quan và ý định quay lại của khách du lịch tại TP.HCM. Các hàm ý quản trị bao gồm việc giảm thiểu nhận thức rủi ro, tăng cường hạnh phúc chủ quan và xem xét các yếu tố văn hóa trong chiến lược thu hút khách du lịch.
5.1 Gia tăng ý định quay lại
Các doanh nghiệp cần tập trung vào việc tạo ra các trải nghiệm tích cực, cải thiện dịch vụ và giảm thiểu rủi ro để tăng ý định quay lại của khách du lịch.
5.2 Hàm ý dựa trên văn hóa
Các chiến lược quản trị cần xem xét các yếu tố văn hóa để phù hợp với tâm lý khách hàng và tăng hiệu quả thu hút khách du lịch.