I. Lý thuyết trò chơi
Lý thuyết trò chơi (lý thuyết trò chơi) là một nhánh của toán ứng dụng và kinh tế học nhằm nghiên cứu các tình huống mà trong đó các bên tham gia (trò chơi) áp dụng những chiến lược ra quyết định để tối ưu hóa kết quả. Lý thuyết này đã được phát triển từ thời kỳ Thế chiến thứ hai và trở thành một công cụ quan trọng trong nhiều lĩnh vực. Việc áp dụng lý thuyết trò chơi giúp các nhà nghiên cứu và chuyên gia trong các lĩnh vực như kinh tế, chính trị, và quân sự đưa ra những quyết định chính xác hơn. Trong luận văn này, lý thuyết trò chơi được phân chia thành bốn loại cơ bản: trò chơi tĩnh với thông tin đầy đủ, trò chơi động với thông tin đầy đủ, trò chơi tĩnh với thông tin không đầy đủ, và trò chơi động với thông tin không đầy đủ. Các loại trò chơi này tương ứng với các khái niệm về điểm cân bằng, đặc biệt là cân bằng Nash, được phát triển bởi John Nash vào năm 1950.
1.1. Giới thiệu Lý thuyết trò chơi
Lý thuyết trò chơi bắt đầu hình thành từ những năm đầu của Thế chiến thứ hai, khi các lực lượng hải quân Anh áp dụng những khái niệm về lý thuyết trò chơi để cải thiện khả năng bắn trúng mục tiêu. Cuốn sách "Lý thuyết trò chơi và các hành vi kinh tế" của John Von Neumann và Oscar Morgenstern vào năm 1944 đã đánh dấu sự ra đời chính thức của lý thuyết này. Từ đó, lý thuyết trò chơi đã phát triển mạnh mẽ, với nhiều ứng dụng trong các lĩnh vực khác nhau như sinh học, triết học, và chính trị học. Định nghĩa về cân bằng Nash đã mở ra một hướng nghiên cứu mới, cho phép các nhà nghiên cứu xem xét sự tương tác giữa các bên trong trò chơi một cách sâu sắc hơn. Những thành tựu này đã được công nhận qua giải Nobel về kinh tế cho các nhà lý thuyết trò chơi vào năm 1994.
1.2. Biểu diễn trò chơi
Trò chơi có thể được biểu diễn dưới dạng chuẩn tắc và dạng mở rộng. Trong dạng chuẩn tắc, trò chơi được mô tả bằng ba thành phần: tập hợp người chơi, các chiến lược có thể thực hiện, và mức thưởng phạt nhận được cho mỗi sự kết hợp của các chiến lược. Ví dụ, trong một trò chơi hai người, mỗi người có thể chọn một trong hai chiến lược, và mức thưởng phạt sẽ được ghi rõ trong một bảng. Dạng mở rộng được biểu diễn dưới dạng "cây trò chơi", cho phép người chơi thấy rõ thứ tự các quyết định và các khả năng lựa chọn. Cây trò chơi giúp người chơi suy luận ngược lại từ kết quả đến các quyết định ban đầu, từ đó đưa ra các chiến lược hợp lý trong tình huống cụ thể.
II. Trò chơi tĩnh với thông tin đầy đủ
Trong phần này, trò chơi tĩnh với thông tin đầy đủ sẽ được phân tích. Trò chơi tĩnh là loại trò chơi mà các đối thủ thực hiện các nước đi một cách đồng thời, không biết về hành động của nhau. Điều này tạo ra một môi trường cạnh tranh mà trong đó mỗi người chơi phải dự đoán hành động của đối thủ để đưa ra quyết định tối ưu. Trong trò chơi tĩnh với thông tin đầy đủ, tất cả các người chơi đều biết các chiến lược và mức thưởng phạt của nhau. Điều này giúp cho việc tìm kiếm các điểm cân bằng trở nên khả thi và dễ dàng hơn. Một trong những ứng dụng nổi bật của lý thuyết trò chơi trong lĩnh vực kinh tế là mô hình Cournot, nơi các công ty cạnh tranh về sản lượng. Các công ty này sẽ đưa ra quyết định sản xuất dựa trên dự đoán về sản lượng của đối thủ, từ đó tối ưu hóa lợi nhuận của mình.
2.1. Chiến lược thuần túy và chiến lược hỗn hợp
Trong trò chơi tĩnh với thông tin đầy đủ, các chiến lược có thể được phân loại thành chiến lược thuần túy và chiến lược hỗn hợp. Chiến lược thuần túy là khi người chơi chọn một chiến lược cụ thể mà không thay đổi, trong khi chiến lược hỗn hợp cho phép người chơi chọn giữa nhiều chiến lược với xác suất nhất định. Việc sử dụng chiến lược hỗn hợp có thể giúp người chơi tạo ra sự không chắc chắn cho đối thủ, từ đó nâng cao khả năng đạt được kết quả tốt hơn. Cân bằng Nash trong trò chơi tĩnh với thông tin đầy đủ thường xảy ra khi không có người chơi nào có động lực để thay đổi chiến lược của mình, vì mọi người đều đã tối ưu hóa quyết định của mình dựa trên hành động của đối thủ.
2.2. Phân tích trò chơi tĩnh với thông tin không đầy đủ
Trò chơi tĩnh với thông tin không đầy đủ là loại trò chơi mà không phải tất cả người chơi đều biết thông tin về chiến lược và mức thưởng phạt của nhau. Điều này tạo ra một môi trường phức tạp hơn, nơi mà sự không chắc chắn có thể dẫn đến các quyết định sai lầm. Trong trường hợp này, các khái niệm như cân bằng Bayesian Nash trở nên quan trọng. Cân bằng này cho phép các người chơi đưa ra quyết định dựa trên thông tin không đầy đủ mà họ có. Việc áp dụng lý thuyết trò chơi trong các tình huống thực tế như đấu giá hoặc thị trường cạnh tranh cũng cho thấy sự cần thiết phải hiểu rõ về thông tin và cách mà nó ảnh hưởng đến quyết định của người chơi.
III. Ứng dụng của lý thuyết trò chơi
Lý thuyết trò chơi đã chứng tỏ giá trị thực tiễn trong nhiều lĩnh vực khác nhau, đặc biệt là trong kinh tế học. Các mô hình như Cournot và Bertrand là những ví dụ điển hình cho việc áp dụng lý thuyết trò chơi trong phân tích cạnh tranh. Trong mô hình Cournot, hai công ty cạnh tranh về sản lượng, trong khi mô hình Bertrand tập trung vào cạnh tranh về giá cả. Cả hai mô hình này đều sử dụng lý thuyết trò chơi để tối ưu hóa lợi nhuận và hiểu rõ hơn về hành vi của các đối thủ trong thị trường. Những ứng dụng này không chỉ giúp các nhà kinh tế học mà còn hỗ trợ các nhà quản lý trong việc đưa ra quyết định chiến lược.
3.2. Mô hình Bertrand
Mô hình Bertrand tập trung vào cạnh tranh giá cả giữa các công ty. Trong mô hình này, các công ty đặt giá cho sản phẩm của mình và cạnh tranh để thu hút khách hàng. Kết quả là một cuộc chiến giá cả, nơi mà giá cả có thể giảm xuống mức chi phí sản xuất. Mô hình này minh họa rõ ràng rằng trong một thị trường cạnh tranh hoàn hảo, lợi nhuận của các công ty sẽ giảm xuống mức tối thiểu. Việc áp dụng lý thuyết trò chơi trong mô hình Bertrand giúp các nhà kinh tế học hiểu rõ hơn về động lực cạnh tranh và các chiến lược giá cả.