I. Chẩn đoán bệnh mèo
Chẩn đoán bệnh mèo là bước quan trọng trong việc xác định bệnh do Feline Calicivirus (FCV). Nghiên cứu sử dụng hai phương pháp chính: xét nghiệm nhanh và kỹ thuật RT PCR. Kết quả cho thấy 44/121 mẫu dương tính với FCV qua xét nghiệm nhanh, chiếm 36,36%. Tuy nhiên, RT PCR chỉ xác nhận 40/44 mẫu dương tính, chiếm 90,9%. Sự khác biệt giữa hai phương pháp không có ý nghĩa thống kê. Các triệu chứng lâm sàng phổ biến bao gồm viêm loét mũi, mắt, miệng (63,63%) và chảy nước mũi (25%). Mèo từ 6 tháng đến dưới 2 tuổi, nuôi thả và giống ngoại có nguy cơ nhiễm bệnh cao hơn.
1.1. Phương pháp chẩn đoán
Nghiên cứu sử dụng xét nghiệm nhanh để phát hiện kháng nguyên FCV và RT PCR để xác định chính xác sự hiện diện của virus. Kết quả cho thấy RT PCR có độ chính xác cao hơn, đặc biệt trong việc loại bỏ kết quả dương tính giả. Điều này khẳng định tầm quan trọng của việc kết hợp cả hai phương pháp để đạt hiệu quả chẩn đoán tối ưu.
1.2. Triệu chứng lâm sàng
Các triệu chứng bệnh mèo nhiễm FCV bao gồm viêm loét mũi, mắt, miệng, chảy nước mũi và biếng ăn. Những triệu chứng này thường xuất hiện trong vòng 1-5 ngày sau khi nhiễm bệnh. Mèo con và mèo giống ngoại có nguy cơ cao hơn do hệ miễn dịch yếu hơn.
II. Điều trị Feline Calicivirus
Điều trị Feline Calicivirus tập trung vào việc sử dụng thuốc kháng virus và hỗ trợ triệu chứng. Nghiên cứu đánh giá hiệu quả của hai phác đồ điều trị, trong đó nhóm sử dụng thuốc kháng virus đạt tỷ lệ khỏi bệnh 95%, cao hơn nhóm không sử dụng (85%). Tuy nhiên, sự khác biệt này không có ý nghĩa thống kê (P>0,05). Điều này cho thấy cần nghiên cứu sâu hơn về việc sử dụng thuốc kháng virus như famciclovir trong điều trị FCV.
2.1. Phác đồ điều trị
Hai phác đồ điều trị được áp dụng: một nhóm sử dụng thuốc kháng virus và nhóm còn lại không sử dụng. Kết quả cho thấy nhóm sử dụng thuốc kháng virus có tỷ lệ khỏi bệnh cao hơn, nhưng sự khác biệt không đáng kể. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kết hợp các phương pháp điều trị để đạt hiệu quả tối ưu.
2.2. Hỗ trợ triệu chứng
Bên cạnh thuốc kháng virus, việc hỗ trợ triệu chứng như bổ sung dinh dưỡng, vệ sinh mũi, miệng và mắt cũng được áp dụng. Điều này giúp cải thiện chất lượng sống của mèo bệnh và tăng khả năng phục hồi.
III. Phòng ngừa Feline Calicivirus
Phòng ngừa Feline Calicivirus là yếu tố then chốt trong kiểm soát bệnh. Nghiên cứu khuyến nghị tiêm phòng vaccine FCV, đặc biệt cho mèo con và mèo có nguy cơ cao. Vaccine giúp giảm tỷ lệ nhiễm bệnh và mức độ nghiêm trọng của triệu chứng. Ngoài ra, việc vệ sinh môi trường sống và cách ly mèo bệnh cũng là biện pháp hiệu quả để ngăn chặn sự lây lan của virus.
3.1. Tiêm phòng vaccine
Vaccine FCV được khuyến nghị như một phần của chương trình tiêm phòng cốt lõi cho mèo. Mặc dù vaccine không ngăn ngừa hoàn toàn nhiễm trùng, nhưng nó giúp giảm mức độ nghiêm trọng của bệnh và ngăn ngừa các biến chứng nguy hiểm.
3.2. Vệ sinh và cách ly
Vệ sinh môi trường sống và cách ly mèo bệnh là biện pháp quan trọng để ngăn chặn sự lây lan của FCV. Điều này đặc biệt cần thiết trong các khu vực nuôi nhiều mèo như trại nuôi hoặc phòng khám thú y.