Tổng quan nghiên cứu

Mất ngủ không thực tổn là một rối loạn giấc ngủ phổ biến, ảnh hưởng đến khoảng 30% đến 45% người trưởng thành tại Việt Nam hàng năm. Tình trạng này đặc trưng bởi khó khăn trong việc bắt đầu hoặc duy trì giấc ngủ, thức dậy sớm và suy giảm chức năng nhận thức ban ngày. Mất ngủ không chỉ gây ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe thể chất và tinh thần mà còn tạo gánh nặng lớn về chi phí chăm sóc y tế và giảm năng suất lao động. Nghiên cứu này tập trung đánh giá hiệu quả của phương pháp thở bốn thì có kê mông và giơ chân của Bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng kết hợp với thể châm trong điều trị mất ngủ không thực tổn, nhằm cải thiện chất lượng giấc ngủ và giảm các triệu chứng kèm theo. Đối tượng nghiên cứu là 60 bệnh nhân mất ngủ không thực tổn thể Tâm Tỳ hư và Tâm Thận bất giao, được điều trị tại Bệnh viện Y học cổ truyền Long An trong khoảng thời gian từ tháng 5 đến tháng 11 năm 2022. Mục tiêu nghiên cứu nhằm đánh giá tác dụng điều trị và theo dõi các tác dụng không mong muốn của phương pháp, góp phần nâng cao hiệu quả điều trị mất ngủ không dùng thuốc, phù hợp với xu hướng chăm sóc sức khỏe toàn diện hiện nay.

Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu

Khung lý thuyết áp dụng

Nghiên cứu dựa trên hai nền tảng lý thuyết chính: Y học cổ truyền (YHCT) và Y học hiện đại (YHHĐ). Theo YHCT, mất ngủ không thực tổn thuộc chứng “Thất miên”, “Bất mị”, nguyên nhân chủ yếu do rối loạn chức năng các tạng Tâm, Tỳ, Can, Thận, đặc biệt là thể Tâm Tỳ hư và Tâm Thận bất giao. Phương pháp thể châm tác động lên các huyệt Nội Quan, Thần Môn, Tam Âm Giao, Thái Khê nhằm điều hòa âm dương, khí huyết, an thần, cải thiện chức năng tạng phủ. Về YHHĐ, mất ngủ được hiểu là rối loạn giấc ngủ không do bệnh thực tổn, được chẩn đoán theo tiêu chuẩn DSM-5 và ICD-10, đánh giá bằng thang điểm Pittsburgh Sleep Quality Index (PSQI). Phương pháp thở bốn thì của Bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng là kỹ thuật dưỡng sinh kết hợp thở sâu, giữ hơi, thở ra và nghỉ ngơi, có tác dụng điều hòa hệ thần kinh thực vật, tăng cường tuần hoàn và cải thiện chức năng hô hấp. Các khái niệm chính bao gồm: chất lượng giấc ngủ, hiệu quả giấc ngủ, rối loạn giấc ngủ, thể châm, thở bốn thì, và các chỉ số PSQI.

Phương pháp nghiên cứu

Nghiên cứu được thiết kế theo phương pháp thử nghiệm lâm sàng mở, so sánh trước và sau điều trị trên 60 bệnh nhân mất ngủ không thực tổn, chia đều thành hai nhóm thể Tâm Tỳ hư và Tâm Thận bất giao. Cỡ mẫu được chọn thuận tiện, đảm bảo đủ sức mạnh thống kê. Đối tượng nghiên cứu là bệnh nhân từ 18 tuổi trở lên, được chẩn đoán theo tiêu chuẩn DSM-5 và YHCT, không có bệnh thực tổn hoặc rối loạn tâm thần nặng. Phương pháp điều trị gồm thể châm các huyệt Nội Quan, Thần Môn, Tam Âm Giao, Thái Khê kết hợp với kỹ thuật thở bốn thì có kê mông và giơ chân, thực hiện 20 phút mỗi ngày trong 21 ngày liên tục. Dữ liệu thu thập bao gồm đặc điểm nhân khẩu, thời gian mất ngủ, các chỉ số lâm sàng như thời gian đi vào giấc ngủ, thời lượng giấc ngủ, hiệu quả giấc ngủ, tần suất thức giấc, chất lượng giấc ngủ theo PSQI, và các triệu chứng kèm theo. Phân tích số liệu sử dụng phần mềm SPSS 20 với các phép thử thống kê T-test ghép cặp, kiểm định ý nghĩa với mức p < 0,05. Thời gian nghiên cứu kéo dài từ tháng 5 đến tháng 11 năm 2022 tại Bệnh viện Y học cổ truyền Long An.

Kết quả nghiên cứu và thảo luận

Những phát hiện chính

  1. Đặc điểm bệnh nhân: Bệnh nhân chủ yếu ở độ tuổi trên 50, chiếm hơn 90% tổng số, với tuổi trung bình lần lượt là 62,37 ± 10,98 và 64,00 ± 10,14 cho hai thể Tâm Tỳ hư và Tâm Thận bất giao. Tỷ lệ nữ giới cao hơn nam giới, chiếm khoảng 60% trong cả hai nhóm. Nhóm nghề nghiệp viên chức – hưu trí chiếm 53,33%, hôn nhân đều ổn định và sống cùng gia đình.

  2. Các yếu tố thúc đẩy mất ngủ: Biến cố công việc và gia đình là nguyên nhân phổ biến nhất, chiếm trên 40% ở cả hai thể bệnh. Tính chất xuất hiện bệnh chủ yếu là từ từ, chiếm khoảng 70%.

  3. Cải thiện chất lượng giấc ngủ: Sau 21 ngày điều trị, thời gian đi vào giấc ngủ giảm trung bình từ khoảng 45 phút xuống còn 20 phút, thời lượng giấc ngủ tăng từ 4,5 giờ lên 6,5 giờ mỗi đêm. Hiệu quả giấc ngủ (tỷ lệ thời gian ngủ trên thời gian nằm giường) tăng từ 60% lên 85%. Tổng điểm PSQI giảm đáng kể từ mức trên 10 xuống dưới 5, cho thấy cải thiện rõ rệt chất lượng giấc ngủ.

  4. Giảm các triệu chứng kèm theo: Tình trạng mệt mỏi, lo âu, hay quên giảm trên 70% sau điều trị. Tình trạng buổi sáng được cải thiện rõ rệt, với hơn 80% bệnh nhân cảm thấy thoải mái và tỉnh táo hơn.

  5. Tác dụng không mong muốn: Không ghi nhận tác dụng phụ nghiêm trọng nào trong quá trình điều trị. Các dấu hiệu sinh tồn như huyết áp, nhịp tim ổn định trước và sau điều trị, chứng tỏ tính an toàn của phương pháp.

Thảo luận kết quả

Kết quả nghiên cứu cho thấy sự phối hợp giữa thể châm và phương pháp thở bốn thì của Bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng mang lại hiệu quả tích cực trong điều trị mất ngủ không thực tổn. Việc giảm thời gian đi vào giấc ngủ và tăng thời lượng ngủ phù hợp với các nghiên cứu trước đây về tác dụng an thần và điều hòa thần kinh của châm cứu. Sự cải thiện điểm PSQI phản ánh rõ ràng sự nâng cao chất lượng giấc ngủ, đồng thời giảm các triệu chứng lo âu, mệt mỏi cũng phù hợp với cơ chế tác động của thở sâu lên hệ thần kinh giao cảm và phó giao cảm. So sánh với các nghiên cứu sử dụng thuốc ngủ hoặc liệu pháp tâm lý, phương pháp này có ưu điểm là không gây tác dụng phụ, chi phí thấp và dễ áp dụng rộng rãi. Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ thay đổi điểm PSQI theo thời gian, bảng so sánh thời gian ngủ và hiệu quả giấc ngủ trước và sau điều trị, giúp minh họa rõ nét hiệu quả của phương pháp. Kết quả cũng phù hợp với các nghiên cứu về tác dụng của dưỡng sinh và khí công trong cải thiện rối loạn giấc ngủ, góp phần khẳng định giá trị của y học cổ truyền trong chăm sóc sức khỏe hiện đại.

Đề xuất và khuyến nghị

  1. Triển khai rộng rãi phương pháp thể châm kết hợp thở bốn thì: Khuyến khích các cơ sở y tế, đặc biệt tuyến cơ sở và y học cổ truyền, áp dụng phương pháp này để điều trị mất ngủ không thực tổn, nhằm nâng cao hiệu quả điều trị và giảm phụ thuộc vào thuốc ngủ. Thời gian thực hiện: trong vòng 1-2 năm.

  2. Đào tạo chuyên môn cho cán bộ y tế: Tổ chức các khóa đào tạo kỹ thuật thể châm và phương pháp thở bốn thì cho bác sĩ, kỹ thuật viên y học cổ truyền để đảm bảo chất lượng điều trị và an toàn cho bệnh nhân. Chủ thể thực hiện: Học viện Y dược học cổ truyền Việt Nam và các bệnh viện chuyên khoa. Thời gian: 6-12 tháng.

  3. Nâng cao nhận thức cộng đồng về mất ngủ và phương pháp điều trị không dùng thuốc: Thông qua các chương trình truyền thông, hội thảo, tư vấn sức khỏe nhằm giúp người dân hiểu rõ về mất ngủ không thực tổn và lợi ích của phương pháp dưỡng sinh, thể châm. Chủ thể: Bộ Y tế, các trung tâm y tế dự phòng. Thời gian: liên tục.

  4. Nghiên cứu mở rộng và theo dõi lâu dài: Thực hiện các nghiên cứu đa trung tâm với mẫu lớn hơn, theo dõi hiệu quả và tác dụng phụ trong thời gian dài để củng cố bằng chứng khoa học và hoàn thiện phác đồ điều trị. Chủ thể: các viện nghiên cứu, trường đại học y. Thời gian: 3-5 năm.

Đối tượng nên tham khảo luận văn

  1. Bác sĩ và nhân viên y tế chuyên ngành Y học cổ truyền: Nghiên cứu cung cấp cơ sở khoa học và hướng dẫn kỹ thuật thể châm kết hợp thở bốn thì, giúp nâng cao hiệu quả điều trị mất ngủ không thực tổn.

  2. Nhà nghiên cứu và sinh viên y học: Luận văn là tài liệu tham khảo quý giá về phương pháp điều trị không dùng thuốc, kết hợp y học cổ truyền và hiện đại, đồng thời cung cấp dữ liệu thực nghiệm và phân tích chi tiết.

  3. Chuyên gia tâm thần học và bác sĩ lâm sàng: Thông tin về đặc điểm dịch tễ, tiêu chuẩn chẩn đoán và đánh giá mất ngủ không thực tổn giúp cải thiện quy trình chẩn đoán và lựa chọn phương pháp điều trị phù hợp.

  4. Người bệnh và cộng đồng quan tâm đến sức khỏe giấc ngủ: Luận văn giới thiệu phương pháp điều trị an toàn, hiệu quả, dễ thực hiện tại nhà, góp phần nâng cao nhận thức và tự chăm sóc sức khỏe giấc ngủ.

Câu hỏi thường gặp

  1. Phương pháp thở bốn thì là gì và có tác dụng như thế nào trong điều trị mất ngủ?
    Phương pháp thở bốn thì gồm bốn giai đoạn: hít vào sâu, giữ hơi kết hợp giơ chân, thở ra tự nhiên và nghỉ ngơi thư giãn. Kỹ thuật này giúp điều hòa hệ thần kinh thực vật, tăng cường tuần hoàn máu và cải thiện chức năng hô hấp, từ đó hỗ trợ giấc ngủ sâu và dễ dàng hơn.

  2. Thể châm có an toàn và có tác dụng phụ không?
    Thể châm là kỹ thuật châm cứu sử dụng kim nhỏ, vô trùng, tác động lên các huyệt đặc hiệu. Nghiên cứu cho thấy phương pháp này an toàn, không gây tác dụng phụ nghiêm trọng khi thực hiện đúng kỹ thuật và chỉ định phù hợp.

  3. Phương pháp này có phù hợp với mọi đối tượng mất ngủ không?
    Phương pháp chủ yếu áp dụng cho bệnh nhân mất ngủ không thực tổn thể Tâm Tỳ hư và Tâm Thận bất giao, không phù hợp với mất ngủ do bệnh thực tổn hoặc rối loạn tâm thần nặng. Cần thăm khám và tư vấn chuyên môn trước khi áp dụng.

  4. Thời gian và tần suất điều trị như thế nào để đạt hiệu quả?
    Liệu trình điều trị trong nghiên cứu là 21 ngày, mỗi ngày thực hiện một lần thở bốn thì 20 phút kết hợp thể châm 25-30 phút. Hiệu quả cải thiện rõ rệt sau 3 tuần điều trị liên tục.

  5. Phương pháp này có thể áp dụng tại nhà không?
    Phương pháp thở bốn thì có thể luyện tập tại nhà sau khi được hướng dẫn kỹ thuật đúng. Tuy nhiên, thể châm cần thực hiện bởi cán bộ y tế có chuyên môn để đảm bảo an toàn và hiệu quả.

Kết luận

  • Phương pháp thở bốn thì kết hợp thể châm cải thiện rõ rệt chất lượng giấc ngủ ở bệnh nhân mất ngủ không thực tổn thể Tâm Tỳ hư và Tâm Thận bất giao.
  • Thời gian đi vào giấc ngủ giảm, thời lượng giấc ngủ và hiệu quả giấc ngủ tăng đáng kể sau 21 ngày điều trị.
  • Các triệu chứng kèm theo như mệt mỏi, lo âu được giảm thiểu, nâng cao chất lượng cuộc sống bệnh nhân.
  • Phương pháp an toàn, không gây tác dụng phụ nghiêm trọng, phù hợp với xu hướng điều trị không dùng thuốc.
  • Khuyến nghị triển khai rộng rãi, đào tạo cán bộ y tế và nghiên cứu mở rộng để hoàn thiện phác đồ điều trị.

Hành động tiếp theo là áp dụng phương pháp này trong thực tế lâm sàng và nghiên cứu đa trung tâm để khẳng định hiệu quả lâu dài, đồng thời nâng cao nhận thức cộng đồng về chăm sóc giấc ngủ tự nhiên.