I. Tổng quan về mô hình chủ sở hữu nhà nước tại doanh nghiệp có vốn nhà nước
Mô hình chủ sở hữu nhà nước tại doanh nghiệp có vốn nhà nước (DNCVNN) là một chủ đề quan trọng trong quản lý kinh tế nhà nước. Luận án này tập trung phân tích các khía cạnh lý luận và thực tiễn của mô hình này. Chủ sở hữu nhà nước đóng vai trò quyết định trong việc định hướng và giám sát hoạt động của DNCVNN. Các nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng, mô hình này cần được cải tiến để phù hợp với nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Luận án cũng nhấn mạnh sự cần thiết của việc tách bạch chức năng quản lý nhà nước và chức năng chủ sở hữu nhà nước để nâng cao hiệu quả quản lý.
1.1. Khái niệm và vai trò của chủ sở hữu nhà nước
Chủ sở hữu nhà nước là cơ quan đại diện cho quyền sở hữu của nhà nước tại các DNCVNN. Vai trò của chủ sở hữu nhà nước bao gồm việc phê duyệt chiến lược, giám sát hoạt động và đảm bảo sử dụng hiệu quả vốn nhà nước. Tuy nhiên, hiện nay, mô hình này còn nhiều hạn chế, đặc biệt là sự chồng chéo trong chức năng quản lý và sở hữu. Luận án đề xuất cần có sự phân định rõ ràng giữa hai chức năng này để tăng cường hiệu quả quản lý.
1.2. Các nhân tố ảnh hưởng đến mô hình chủ sở hữu nhà nước
Các nhân tố ảnh hưởng đến mô hình chủ sở hữu nhà nước bao gồm chính sách nhà nước, cơ chế quản lý và nguồn lực thực hiện. Chính sách nhà nước đóng vai trò quan trọng trong việc định hướng và điều chỉnh hoạt động của DNCVNN. Ngoài ra, cơ chế quản lý cần được cải tiến để đảm bảo tính minh bạch và hiệu quả. Luận án cũng chỉ ra rằng, việc thiếu nguồn lực và nhân sự có năng lực là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến sự kém hiệu quả của mô hình này.
II. Thực trạng mô hình chủ sở hữu nhà nước tại Việt Nam
Thực trạng mô hình chủ sở hữu nhà nước tại Việt Nam giai đoạn 1995-2020 cho thấy nhiều bất cập trong quản lý và vận hành. Mặc dù DNCVNN đóng góp đáng kể vào GDP và ngân sách nhà nước, nhưng hiệu quả hoạt động vẫn còn thấp. Quản lý doanh nghiệp chưa được tối ưu, dẫn đến thất thoát và lãng phí. Luận án đánh giá rằng, việc tái cơ cấu và cổ phần hóa DNCVNN cần được đẩy mạnh để nâng cao hiệu quả hoạt động.
2.1. Thực trạng quản lý và hiệu quả hoạt động
Thực trạng quản lý doanh nghiệp tại các DNCVNN cho thấy nhiều yếu kém, đặc biệt là trong việc sử dụng vốn nhà nước. Hiệu quả hoạt động của các doanh nghiệp này thấp, dẫn đến thất thoát và lãng phí. Luận án chỉ ra rằng, cần có sự cải tiến trong cơ chế quản lý và giám sát để đảm bảo sử dụng hiệu quả vốn nhà nước.
2.2. Đánh giá khái quát mô hình chủ sở hữu nhà nước
Đánh giá khái quát mô hình chủ sở hữu nhà nước tại Việt Nam cho thấy, mô hình này còn nhiều hạn chế, đặc biệt là trong việc tách bạch chức năng quản lý và sở hữu. Luận án đề xuất cần có sự cải tiến mô hình này để phù hợp với thực tiễn và nâng cao hiệu quả quản lý.
III. Giải pháp hoàn thiện mô hình chủ sở hữu nhà nước
Luận án đề xuất các giải pháp hoàn thiện mô hình chủ sở hữu nhà nước tại DNCVNN đến năm 2030. Các giải pháp bao gồm việc hoàn thiện cơ chế quản lý, tăng cường giám sát và nâng cao năng lực quản lý. Chính sách nhà nước cần được điều chỉnh để phù hợp với thực tiễn và thúc đẩy sự phát triển của DNCVNN. Luận án cũng nhấn mạnh sự cần thiết của việc tách bạch chức năng quản lý và sở hữu để nâng cao hiệu quả quản lý.
3.1. Hoàn thiện cơ chế quản lý
Hoàn thiện cơ chế quản lý là một trong những giải pháp quan trọng để nâng cao hiệu quả hoạt động của DNCVNN. Luận án đề xuất cần có sự cải tiến trong cơ chế quản lý và giám sát để đảm bảo sử dụng hiệu quả vốn nhà nước.
3.2. Tăng cường giám sát và nâng cao năng lực quản lý
Tăng cường giám sát và nâng cao năng lực quản lý là các giải pháp quan trọng để hoàn thiện mô hình chủ sở hữu nhà nước. Luận án đề xuất cần có sự cải tiến trong cơ chế giám sát và đào tạo nguồn nhân lực để đảm bảo hiệu quả quản lý.