I. Luận Văn Thạc Sĩ Luật Học Di Tặng Lý Luận Và Thực Tiễn
Luận văn thạc sĩ luật học này tập trung nghiên cứu về chế định di tặng trong pháp luật dân sự, cụ thể là Bộ luật Dân sự 2005. Tác giả Đào Thị Thảo đã phân tích sâu về lý luận và thực tiễn của di tặng, một vấn đề mới được quy định trong pháp luật Việt Nam. Di tặng được hiểu là việc người lập di chúc dành một phần tài sản để tặng cho người khác, thể hiện ý chí đơn phương của người lập di chúc. Luận văn cũng đề cập đến các quy định pháp lý liên quan đến di tặng, bao gồm chủ thể, đối tượng, và thời điểm có hiệu lực của di tặng.
1.1. Khái Niệm Di Tặng
Di tặng là một phần của di chúc, được quy định tại Điều 671 Bộ luật Dân sự 2005. Theo đó, di tặng là việc người lập di chúc dành một phần di sản để tặng cho người khác, thể hiện ý chí đơn phương của người lập di chúc. Di tặng không mang tính chất đền bù và chỉ phát sinh hiệu lực khi người di tặng qua đời. Luận văn cũng phân tích sự khác biệt giữa di tặng và các hình thức tặng cho khác trong pháp luật dân sự.
1.2. Đặc Điểm Của Di Tặng
Di tặng có những đặc điểm riêng biệt so với các hình thức thừa kế khác. Đầu tiên, di tặng là một phần của di chúc, do đó hiệu lực của nó phụ thuộc vào hiệu lực của di chúc. Thứ hai, di tặng thể hiện ý chí đơn phương của người lập di chúc, không mang tính chất đền bù. Thứ ba, di tặng chỉ phát sinh hiệu lực khi người di tặng qua đời. Luận văn cũng nhấn mạnh rằng di tặng thường mang ý nghĩa kỷ niệm và tình cảm hơn là giá trị vật chất.
II. Các Yếu Tố Pháp Lý Của Di Tặng
Luận văn đi sâu vào phân tích các yếu tố pháp lý của di tặng, bao gồm chủ thể, đối tượng, và thời điểm có hiệu lực. Chủ thể của di tặng bao gồm người lập di chúc và người được di tặng. Đối tượng của di tặng là phần tài sản được trích từ di sản thừa kế. Thời điểm có hiệu lực của di tặng là khi người di tặng qua đời. Luận văn cũng so sánh di tặng với hợp đồng tặng cho để làm rõ sự khác biệt giữa hai hình thức này.
2.1. Chủ Thể Của Di Tặng
Chủ thể của di tặng bao gồm người lập di chúc và người được di tặng. Người lập di chúc phải có đầy đủ năng lực hành vi dân sự và quyền sở hữu đối với tài sản được di tặng. Người được di tặng có thể là cá nhân hoặc tổ chức, và không cần phải thực hiện bất kỳ nghĩa vụ tài sản nào đối với phần được di tặng, trừ trường hợp di sản không đủ để thanh toán nghĩa vụ của người lập di chúc.
2.2. Đối Tượng Của Di Tặng
Đối tượng của di tặng là phần tài sản được trích từ di sản thừa kế. Phần tài sản này phải được xác định rõ trong di chúc và không được vượt quá tổng giá trị di sản của người lập di chúc. Luận văn cũng đề cập đến việc phân chia tài sản giữa phần dành cho di tặng và các phần thừa kế khác, đảm bảo quyền lợi của các người thừa kế.
III. Thực Tiễn Giải Quyết Tranh Chấp Và Hoàn Thiện Pháp Luật
Luận văn không chỉ dừng lại ở việc phân tích lý luận mà còn đi sâu vào thực tiễn giải quyết các tranh chấp thừa kế liên quan đến di tặng. Tác giả đã chỉ ra những nguyên nhân dẫn đến tranh chấp thừa kế, đặc biệt là những vấn đề pháp lý chưa được quy định rõ ràng trong Bộ luật Dân sự 2005. Luận văn cũng đề xuất một số phương hướng hoàn thiện các quy định pháp luật về di tặng, bao gồm việc xây dựng các khái niệm cụ thể và quy định rõ ràng về thời điểm phát sinh quyền và nghĩa vụ của người được di tặng.
3.1. Nguyên Nhân Tranh Chấp Thừa Kế
Các tranh chấp thừa kế thường phát sinh do sự thiếu rõ ràng trong các quy định pháp luật về di tặng. Một số vấn đề như thời điểm phát sinh quyền của người được di tặng, phạm vi tài sản dành cho di tặng, và quyền từ chối nhận di tặng chưa được quy định cụ thể, dẫn đến nhiều tranh cãi trong thực tiễn giải quyết các vụ việc.
3.2. Phương Hướng Hoàn Thiện Pháp Luật
Luận văn đề xuất một số phương hướng hoàn thiện các quy định pháp luật về di tặng, bao gồm việc xây dựng các khái niệm cụ thể về di tặng, người di tặng, và người được di tặng. Ngoài ra, cần quy định rõ về thời điểm phát sinh quyền và nghĩa vụ của người được di tặng, cũng như thời hiệu khởi kiện để đảm bảo quyền lợi của các bên liên quan.