Trang phó bìa
Lời cam đoan
Danh mục các chữ viết tắt, ký hiệu
Danh mục các bảng
Danh mục các hình vẽ
1. CHƯƠNG 1: TỔNG QUAN VỀ ĐỀ TÀI
1.1. Đặt vấn đề động cơ không đồng bộ xoay chiều (AC asynchronous motor) hay động cơ cảm ứng (induction motor) là thiết bị sử dụng nguồn điện ba pha nhằm chuyển đổi điện năng thành cơ năng, được sử dụng nhiều trong công nghiệp, đặc biệt là động cơ rotor lồng sóc, vì các ưu điểm như: cấu tạo đơn giản, chắc chắn, vận hành tin cậy, ít bảo trì, sửa chữa, giá thành hạ… Tuy nhiên, việc điều khiển động cơ không đồng bộ là một vấn đề khó khăn và phức tạp, nhất là đối với hệ truyền động cần thay đổi tốc độ vì động cơ không đồng bộ là một hệ phi tuyến. Trước đây, động cơ một chiều được sử dụng phổ biến trong các hệ thống truyền động vì các ưu điểm như: dễ điều chỉnh tốc độ, mô-men khởi động lớn. Tuy nhiên động cơ một chiều cũng có một số khuyết điểm: cấu tạo phức tạp, phát sinh tia lửa điện tại chổi than và cổ góp, khó khăn trong việc bảo trì, sửa chữa… Ngày nay cùng với sự phát triển của các thiết bị điện tử công suất và các bộ vi xử lý thì việc điều khiển động cơ không đồng bộ trở nên dễ dàng hơn. Vì vậy các hệ truyền động hiện nay chủ yếu sử dụng động cơ không đồng bộ làm cơ cấu chấp hành. Tùy theo các ứng dụng cụ thể, việc điều khiển động cơ không đồng bộ có thể được chia thành hai cấp
1.2. Điều khiển cấp thấp: không cần độ chính xác cao, gồm một số phương pháp như thay đổi cách đấu bộ dây quấn động cơ (để thay đổi số cực từ) hoặc thêm bớt một vài phần tử nào đó (như điện trở, điện kháng) vào mạch rotor để thay đổi đường đặc tính cơ của động cơ hoặc thay đổi nguồn cung cấp (thay đổi áp) ở mức độ đơn giản.
1.3. Điều khiển cấp cao: đáp ứng các truyền động cần độ chính xác cao. Trong việc điều khiển động cơ cần độ chính xác cao, ta có ba cách tiếp cận:
1.3.1. Điều khiển động cơ bằng cách thay đổi tần số nguồn cấp
1.3.1.1. Người thiết kế, chế tạo sử dụng các phương pháp điều khiển từ cổ điển (phương pháp điều khiển vô hướng V/f = const) đến hiện đại (phương pháp điều khiển vector không gian - space vector control) để thay đổi tần số nguồn cấp nhằm đạt mục đích điều khiển mong muốn.
1.3.1.2. Kỹ thuật điều khiển vector không gian được sử dụng để điều khiển động cơ, có hai phương pháp chính:
1.3.1.2.1. Điều khiển định hướng trường (Field Oriented Control) bao gồm: phương pháp điều khiển vectơ trực tiếp (Direct Vector Control) và phương pháp điều khiển vectơ gián tiếp (Indirect Vector Control).
1.3.1.2.2. Điều khiển trực tiếp mô-men động cơ: DSC (Direct Self Control) và DTC (Direct Torque Control).
1.3.1.3. Các phương pháp điều khiển động cơ bằng cách thay đổi tần số nguồn cấp được tóm tắt trong hình 1.1 Các phương pháp điều khiển thay đổi tần số
1.3.2. Điều khiển bằng cách tác động lên mô hình toán học của động cơ
1.3.2.1. Ngày nay, cùng với sự phát triển mạnh mẽ của lý thuyết điều khiển tự động, kỹ thuật điều khiển động cơ không đồng bộ cũng thay đổi nhanh chóng. Trong lý thuyết điều khiển hiện đại, động cơ không đồng bộ ba pha được xem là một đối tượng phi tuyến (vì mô hình toán học của động cơ không đồng bộ được mô tả bằng các phương trình vi phân bậc cao).
1.3.2.2. Để điều khiển động cơ một cách chính xác, ta phải áp dụng các phương pháp điều khiển phi tuyến như: điều khiển hồi tiếp tuyến tính hóa (feedback linearization control), điều khiển trượt (sliding mode control- SMC), điều khiển thụ động (passive control), điều khiển thích nghi (adaptive control)… để tác động lên mô hình toán học của động cơ.
1.3.3. Cách tiếp cận không sử dụng mô hình toán học của động cơ
1.3.3.1. Đây là cách tiếp cận dựa trên các phương pháp của trí tuệ nhân tạo (artificial intelligence) như mạng nơron (neuron network) hoặc logic mờ (fuzzy logic) để thực hiện một hoặc vài khâu nào đó trong quá trình điều khiển động cơ (được gọi là điều khiển thông minh).
1.3.3.2. Cách tiếp cận này không sử dụng mô hình toán học của động cơ vì người thiết kế sẽ sử dụng kiến thức và kinh nghiệm có sẵn (của chuyên gia) để huấn luyện các khâu điều khiển. Ưu điểm của phương pháp này là không sử dụng mô hình toán học của động cơ mà chỉ cần tri thức và kinh nghiệm của chuyên gia để huấn luyện luật điều khiển mà không cần biết cấu trúc bên trong của khâu điều khiển, chỉ cần biết tín hiệu vào- ra (I...)
2. CHƯƠNG 2: MÔ HÌNH ĐỘNG CƠ KHÔNG ĐỒNG BỘ 3 PHA VÀ CÁC PHƯƠNG PHÁP ĐIỀU KHIỂN
2.1. Giới thiệu khái quát về động cơ xoay chiều không đồng bộ 3 pha
2.2. Vector không gian của các đại lượng 3 pha
2.3. Mô hình toán học động cơ xoay chiều không đồng bộ 3 pha
3. CHƯƠNG 3: PHƯƠNG PHÁP ĐIỀU KHIỂN ĐỊNH HƯỚNG TỪ THÔNG
4. CHƯƠNG 4: ĐIỀU KHIỂN TUYẾN TÍNH HÓA ĐỘNG CƠ KHÔNG ĐỒNG BỘ
4.1. Nội dung của phương pháp tuyến tính hóa vào ra
4.2. Áp dụng điều khiển tuyến tính hóa động cơ
4.3. Xây dựng các khái mô phỏng điều khiển tuyến tính hóa động cơ không đồng bộ trong SIMULINK/MATLAB
5. CHƯƠNG 5: ĐIỀU KHIỂN ĐỘNG CƠ KHÔNG ĐỒNG BỘ 3 PHA THEO PHƯƠNG PHÁP FOC BẰNG BỘ ĐIỀU KHIỂN MỜ
5.1. Giới thiệu về logic mờ
5.2. Ứng dụng logic mờ trong điều khiển tốc động cơ
5.3. Kết luận về điều khiển mờ
5.4. Điều khiển động cơ không đồng bộ 3 pha theo phương pháp FOC bằng bộ điều khiển PID
5.5. Điều khiển động cơ không đồng bộ 3 pha theo phương pháp FOC bằng bộ điều khiển mờ PID
6. CHƯƠNG 6: SỬ DỤNG MẠNG NƠRON ĐƯỢC LƯỢNG TỪ THÔNG ROTOR
6.1. Mạng truyền thống nhiều lớp
6.2. Giải thuật lan truyền ngược
6.3. Ứng dụng mạng nơron vào điều khiển động cơ
6.4. Sử dụng mạng nơron được lượng từ thông rotor
7. CHƯƠNG 7: MÔ PHỎNG TỔNG HỢP ĐIỀU KHIỂN CCKCB 3 PHA BẰNG MATLAB (KẾT HỢP 3 BỘ ĐIỀU KHIỂN TUYẾN TÍNH HÓA, PID VÀ MỜ PID TRÊN CÙNG 1 TRỤC TOẠ ĐỘ)
7.1. Mô hình kết hợp 3 bộ điều khiển tuyến tính hóa, PID, mờ PID trên Matlab
7.2. Ưu và nhược điểm của các bộ điều khiển
7.3. Hướng phát triển đề tài
TÀI LIỆU THAM KHẢO