Luận Văn Thạc Sĩ Về Giải Thuật Tránh Va Chạm Cho Phương Tiện Không Người Lái

2022

94
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Tóm tắt

I. TỔNG QUAN VỀ GIẢI THUẬT TRÁNH VA CHẠM

Trong bối cảnh phát triển mạnh mẽ của công nghệ tự động hóa, giải thuật tránh va chạm trở thành một yếu tố quan trọng trong việc đảm bảo an toàn giao thông cho các phương tiện không người lái (USV). Nghiên cứu này tập trung vào việc phát triển một hệ thống tránh va chạm hai chế độ (DMCAS), bao gồm chế độ hoạch định chủ động và chế độ phản ứng hành vi. Hệ thống này không chỉ giúp giảm thiểu rủi ro va chạm mà còn tối ưu hóa hiệu suất hoạt động của USV trong các tình huống phức tạp. Việc ứng dụng các công nghệ tự hànhtrí tuệ nhân tạo trong việc phát triển thuật toán tránh va chạm cho phép USV tự động phát hiện và phản ứng kịp thời với các vật thể xung quanh, từ đó nâng cao tính tự động và an toàn trong quá trình di chuyển.

1.1. Các phương pháp tránh va chạm

Phương pháp tránh va chạm cho USV có thể được phân chia thành ba loại chính: phương pháp hoạch định chủ động, phương pháp phản ứng hành vi, và phương pháp lai. Phương pháp hoạch định chủ động sử dụng thông tin về bản đồ và vị trí của các vật cản để lập kế hoạch cho hành trình an toàn. Ngược lại, phương pháp phản ứng hành vi cho phép USV điều chỉnh hành vi một cách linh hoạt dựa trên các tín hiệu từ môi trường xung quanh. Sự kết hợp giữa hai phương pháp này tạo ra một hệ thống linh hoạt và hiệu quả, giúp USV có khả năng ứng phó nhanh chóng với các tình huống khẩn cấp. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng việc sử dụng mô hình hóaphân tích dữ liệu có thể cải thiện đáng kể khả năng phát hiện và xử lý các tình huống va chạm tiềm ẩn.

II. HỆ THỐNG TRÁNH VA CHẠM

Hệ thống tránh va chạm hai chế độ (DMCAS) được phát triển nhằm tối ưu hóa khả năng tránh va chạm cho USV. Hệ thống này bao gồm hai chế độ hoạt động chính: chế độ hoạch định chủ động và chế độ phản ứng hành vi. Trong chế độ hoạch định chủ động, thuật toán sử dụng quỹ đạo độ cong liên tục theo ê-lip (ECCT) để tạo ra một lộ trình an toàn và tối ưu cho USV. Chế độ phản ứng hành vi, ngược lại, dựa trên trường thế ảo được xây dựng từ các thông tin môi trường để hướng dẫn USV tránh xa các khu vực có nguy cơ va chạm. Sự kết hợp giữa hai chế độ này cho phép USV hoạt động hiệu quả trong nhiều tình huống khác nhau, từ việc tránh các vật thể tĩnh cho đến các vật thể động trong môi trường phức tạp.

2.1. Vùng ê líp xâm phạm

Vùng ê-líp xâm phạm là một khái niệm mới trong nghiên cứu này, được sử dụng để dự đoán các khu vực có khả năng xảy ra va chạm. Khái niệm này giúp xác định các thông số quan trọng để thiết kế các giải thuật tránh va chạm. Bằng cách phân tích vùng ê-líp xâm phạm, các nhà nghiên cứu có thể phát triển các phương pháp tối ưu hóa cho việc lập kế hoạch và điều khiển hành trình của USV. Các mô phỏng số đã chỉ ra rằng việc áp dụng khái niệm này giúp cải thiện đáng kể hiệu suất tránh va chạm trong nhiều tình huống khác nhau, từ đó nâng cao mức độ an toàn cho các phương tiện tự hành.

III. KẾT QUẢ MÔ PHỎNG

Các mô phỏng được thực hiện nhằm kiểm chứng khả năng tránh va chạm của DMCAS trong nhiều tình huống khác nhau như đối đầu, băng ngang và vượt. Kết quả cho thấy rằng hệ thống có khả năng phát hiện sớm các nguy cơ va chạm và thực hiện các hành động tránh né kịp thời. Đặc biệt, mô phỏng cho thấy rằng thuật toán ECCT mang lại hiệu quả cao trong việc lập kế hoạch lộ trình an toàn. Việc sử dụng mô hình hóa và phân tích dữ liệu trong quá trình mô phỏng cũng cho phép các nhà nghiên cứu điều chỉnh và tối ưu hóa các tham số của hệ thống, từ đó nâng cao khả năng hoạt động của USV trong thực tế.

3.1. So sánh hiệu suất

Kết quả mô phỏng cho thấy hiệu suất của DMCAS vượt trội so với các phương pháp truyền thống trong việc tránh va chạm. Cụ thể, các chỉ số như khoảng cách an toàn giữa USV và các vật thể khác được cải thiện đáng kể. Sự kết hợp giữa các phương pháp hoạch định chủ động và phản ứng hành vi không chỉ giúp giảm thiểu rủi ro mà còn nâng cao khả năng tự hành của USV. Nghiên cứu khẳng định rằng việc áp dụng công nghệ tự hànhtrí tuệ nhân tạo trong thiết kế hệ thống tránh va chạm là cần thiết và có thể mang lại những lợi ích lớn cho ngành hàng hải.

09/01/2025

TÀI LIỆU LIÊN QUAN

Luận văn thạc sĩ kỹ thuật điều khiển và tự động hóa xây dựng giải thuật tránh va chạm cho phương tiện không người lái
Bạn đang xem trước tài liệu : Luận văn thạc sĩ kỹ thuật điều khiển và tự động hóa xây dựng giải thuật tránh va chạm cho phương tiện không người lái

để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút

Tải xuống

Bài luận văn thạc sĩ mang tiêu đề Luận Văn Thạc Sĩ Về Giải Thuật Tránh Va Chạm Cho Phương Tiện Không Người Lái của tác giả Phan Minh Tâm, dưới sự hướng dẫn của GS. Hồ Phạm Huy Ánh, thuộc trường Đại học Bách Khoa - ĐHQG TP.HCM, tập trung vào việc phát triển và tối ưu hóa các giải thuật tránh va chạm cho phương tiện không người lái. Nghiên cứu này không chỉ cung cấp những kiến thức quan trọng về kỹ thuật điều khiển và tự động hóa mà còn mở ra hướng đi mới cho việc ứng dụng công nghệ trong ngành giao thông, nhằm nâng cao an toàn và hiệu quả cho các phương tiện tự hành.

Để mở rộng thêm kiến thức về lĩnh vực này, bạn có thể tham khảo thêm bài viết Luận văn thạc sĩ về thiết kế bộ điều khiển sliding mode cho tàu không người lái USV, nơi đề cập đến các phương pháp điều khiển tiên tiến cho các phương tiện tự hành. Ngoài ra, bài viết Nghiên cứu hệ thống điều khiển và tự động hóa cho máy bay không người lái với thị giác máy tính cũng sẽ cung cấp thêm thông tin quý giá về việc áp dụng công nghệ thị giác máy tính trong điều khiển phương tiện không người lái. Cuối cùng, bài viết Luận Văn Thạc Sĩ Về Thiết Kế Bộ Điều Khiển Bám Mục Tiêu Cho Phương Tiện Tự Hành Dưới Nước cũng rất phù hợp, vì nó liên quan đến việc thiết kế bộ điều khiển cho các phương tiện tự hành, giúp bạn có cái nhìn sâu sắc hơn về cách thức hoạt động của các công nghệ điều khiển hiện đại trong lĩnh vực tự động hóa.

Tải xuống (94 Trang - 4.35 MB )